Chuyện Vợ & Chồng
5 posters
Trang 2 trong tổng số 2 trang
Trang 2 trong tổng số 2 trang • 1, 2
"Vào cuộc" ở tuổi xế chiều
Sinh lão bệnh tử, đó là quy luật chúng ta không thể thay đổi được. Khi có tuổi, sức khoẻ của bạn giảm sút,chuyện yêu đương, chăn gối đương nhiên bị hạn chế với muôn ngàn lý do...
Khi về già, sức khoẻ của bạn cũng sẽ đòi “nghỉ hưu”. Thời gian khiến hình dáng không còn"phom" như trước, cảm xúc, nội tiết tố cũng thay đổi... Đừng quá chú trọng vào những chuyện nhỏ ấy vì tình dục không chỉ đòi hỏi bạn có sức khoẻ,hình thể đẹp mà tâm lý và sự tự tin, khéo léo sẽ giúp bạn và đối tác vẫn có cảm hứng,đam mê khi vào cuộc như ngày mới yêu. Nhiều người lại băn khoăn tự hỏi:liệu vào tuổi xế chiều có yêu được không?
Khi về già, sức khoẻ của bạn cũng sẽ đòi “nghỉ hưu”. Thời gian khiến hình dáng không còn"phom" như trước, cảm xúc, nội tiết tố cũng thay đổi... Đừng quá chú trọng vào những chuyện nhỏ ấy vì tình dục không chỉ đòi hỏi bạn có sức khoẻ,hình thể đẹp mà tâm lý và sự tự tin, khéo léo sẽ giúp bạn và đối tác vẫn có cảm hứng,đam mê khi vào cuộc như ngày mới yêu. Nhiều người lại băn khoăn tự hỏi:liệu vào tuổi xế chiều có yêu được không?
Vẫn biết khi về già,mọi thứ sẽ thay đổi, đối với nam giới, dương vật cương lên chậm hơn, sự phóng tinh yếu và thưa hơn. Rối loạn cương bắt đầu xuất hiện. Lúc này tình dục của đàn ông sẽ xuống dốc không phanh. Cho đến nay, liệu pháp thay thế testosteron vẫn là biện pháp chủ đạo để điều trị mãn dục nam. Tuy nhiên để áp dụng được liệu pháp bổ sung nội tiết tố này, bệnh nhân cần được kiểm tra và theo dõi chặt chẽ để đảm bảo nồng độ hormon này luôn được duy trì ổn định trong máu, vì quá liều có thể gây viêm gan, tắc mật. Hơn nữa testosterone dùng trong thời gian dài có thể gây ra vú to hay tăng nguy cơ phì đại hay ung thư tuyến tiền liệt ở nam giới có tuổi.
Còn ở phụ nữ, tuổi mãn kinh đã đến dần, hệ thống bôi trơn không hoạt động dồi dào như trước, hình dạng và độ đàn hồi của âm đạo thay đổi... ảnh hưởng đến việc đạt khoái cảm.Lượng estrogen trong nữ sẽ thấp đi, việc đó khiến cho họ không còn hứng thú với chuyện tình dục. Họ cảm thấy đau mỗi khi gần gũi. Hơn nữa,phụ nữ lại luôn mặc cảm với thân hình hoặc là như sumo hoặc là lại gầy khô như que củi nên khi vào cuộc, họ thường mất tự tin. Thế nhưng những thay đổi sinh lý này không thể coi là mãn dục được và càng không thể cản trở đến sinh hoạt vợ chồng của bạn. Hãy thay đổi và "yêu" theo cách của tuổi "xế chiều".
Bạn nên nhớ rằng phong độ tình dục của bạn không còn hừng hực như thời xuân sắc mà chuyện tình dục đã tính bằng chục năm. Bạn đừng cố nghiến răng chịu đựng vì tình dục lâu dài không thể chấp nhận giải pháp đấy. Hai người phải thực sự cởi mở với nhau,hãy lắng nghe những điều mà đối tác thấy hứng thú khi gặp gỡ. Đó là bạn hãy âu yếm nhau thật nhiều hơn, hãy quan tâm tới đối tác cần gì và đang trong trạng thái tâm lý ra sao vì nếu đối tác có hưng phấn thì chuyện "yêu" mới suôn sẻ. Có một yếu tố quan trọng tạo nên tình dục đẹp là sự tế nhị và tế nhị đòi hỏi ở cả hai phía. Thế nhưng bạn cũng đừng quá e dè, cứ ca mãi bản tình ca cũ, như thế sẽ nhàm chán. Hãy thử đổi tư thế trong lúc "yêu" xem sao,chẳng hạn như hãy nhường cho phụ nữ ở phía trên để tìm cảm giác lạ cho cả 2 phía;bạn cũng đừng băn khoăn có nên dùng dầu bôi trơn để tăng khoái cảm trong lúc này hay không vì phụ nữ tuổi mãn kinh lượng estrogen sẽ thấp, việc đó khiến cho họ không còn hứng thú với chuyện tình dục. Họ cảm thấy đau khi giao hợp. Một khung cảnh lãng mạn dưới ánh nến lung linh, tiếng đàn du dương và những bộ váy áo gợi cảm cũng giúp bạn và đối tác chinh phục đỉnh hạnh phúc...
Cũng phải khẳng định rằng muốn hay không, tất cả chúng ta ai cũng phải "xế chiều" và lão hóa, vậy nên dù lý trí của bạn "lên tiếng đòi hỏi" nhưng cơ thể đã rệu rã, sức khỏe không còn thì bạn hãy bằng lòng với hiện tại. Hãy sống vui,khỏe, có ích bằng các hoạt động của hội người cao tuổi nơi bạn sinh sống cùng với việc rèn luyện thân thể như chơi các môn thể thao nhẹ nhàng. Vẫn biết tình dục rất quan trọng nhưng không phải là tất cả trong cuộc sống của bạn, nhất là khi cơ thể bạn đã "xế chiều".Hãy lựa chọn và đi đúng hướng cho phù hợp với mình, bạn nhé!
(Thạc Sĩ Hà Hùng-Sức khoẻ đời sống)
nguồn Phunu oline.
Cũng phải khẳng định rằng muốn hay không, tất cả chúng ta ai cũng phải "xế chiều" và lão hóa, vậy nên dù lý trí của bạn "lên tiếng đòi hỏi" nhưng cơ thể đã rệu rã, sức khỏe không còn thì bạn hãy bằng lòng với hiện tại. Hãy sống vui,khỏe, có ích bằng các hoạt động của hội người cao tuổi nơi bạn sinh sống cùng với việc rèn luyện thân thể như chơi các môn thể thao nhẹ nhàng. Vẫn biết tình dục rất quan trọng nhưng không phải là tất cả trong cuộc sống của bạn, nhất là khi cơ thể bạn đã "xế chiều".Hãy lựa chọn và đi đúng hướng cho phù hợp với mình, bạn nhé!
(Thạc Sĩ Hà Hùng-Sức khoẻ đời sống)
nguồn Phunu oline.
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Đời Sống Gia Đình
Ông bạn tôi, một nhà giáo mà cũng là một nhạc sĩ khi mới co đứa cháu nội đầu lòng đã nâng niu lo lắng cho cháu một cách kỳ lạ. Hở tí là rối rít phone tôi hỏi han đủ thứ từ cái ách xì của cháu đến chuyện bón ỉa không ra, cái gì cũng làm cho ông lo lắng khác thường. Thấy tôi chưa biết làm ông nội, nhìn ông hơi cảnh giác, ông cười giả lả: “Anh không biết đó thôi. Cái cảm xúc với cháu nội khác hẳn với cảm xúc khi có đứa con đầu lòng!” Rồi ông giải thích thêm khi có con, ta có sự an ủi là sẽ nuôi nấng con nên người, sẽ sống lâu dài bên con, còn khi có cháu, ta như có chút ngậm ngùi… Cái tình do vậy mà đằm thắm hơn, da diết hơn. Anh là nghệ sĩ nhạy cảm và tôi tin anh. Nhưng một người quen khác của tôi, Anh Ba hớt tóc, có đứa cháu ngoại đầu tiên và cũng bấn xúc xích như thế. Anh không có cái điềm đạm của người cha, cái thờ ơ ỷ lại của người mẹ, anh cũng không hề suy nghĩ phân tích cảm xúc như anh bạn nhạc sĩ kia nhưng cứ trông cái vẻ lăng xăng lo lắng cho cháu ngoại, bế cháu đến tôi khám bệnh, hỏi han đủ thứ ngay từ khi bé mới chào đời đủ thấy có cái gì đó rất lạ trong dòng sống. Có những bà ngoại lo cho cả chục đứa con, rồi khi con có gia đình, lại tiếp tục lo cho cháu, giành cháu mà nuôi mà nựng mà hú hí, làm cho cặp vợ chồng trẻ ỷ lại vào mẹ, giao cháu cho bà. Bà bận rộn tối tăm mặt mũi nhưng khoái lắm. Vừa kêu là số khổ nhưng lại thấy hạnh phúc.
Ta đã biết ở tuổi “chớm già”, người phụ nữ thường có một cảm xúc bâng khuâng buồn khi con cái đã lớn, đã không cần tới sự chăm sóc của mẹ, cái cảm xúc “tổ trống” khi đàn chim con đã bay xa, đã đi tìm một cái tổ mới, nhiều người sống những tháng ngày hiu quạnh, cảm thấy như mình thừa thãi,vô vị. Người chồng “hườm hườm” kia cũng có vẻ xa dần vợ, hoặc lao vào công danh, sự nghiệp, hoặc bù khú bạn bè, một phần cũng là để tránh né những lúc gần gũi, mặc cho các nhà tình dục học kêu gào “ráng lên”, “không có gì thay đổi”!
Một chuyên gia về tình dục học nổi tiếng có lần trong buổi nói chuyện được hỏi có phải là chuyên gia thì “số dách” không, ông cười nói có những nhà văn tả rất hay về một trận đánh sáp lá cà không nhất thiết có tham gia vào trận đánh. Thực tế nghiên cứu cho thấy từ 60 – 70 tuổi “năng suất” giỏi lắm chỉ còn một nửa,trên 70 thì giảm thêm một nửa nữa! Rồi người chồng về hưu. Một biến cố! Dù có chuẩn bị kỹ đi nữa cũng là một cú sốc, nặng nhẹ tùy người. Có người là sự hụt hẫng do thu nhập thấp, sức khỏe kém, tiếng nói hết trọng lượng, bạn bè xa dần…sinh ra chua chát, đắng cay; có người là sự năng nổ vùng lên, bỏ nhà ra đi,tiếu ngạo giang hồ, sống “bạt mạng” theo sở thích như vừa thoát nợ, vừa đứt dây neo. Người vợ nhìn chồng cũng dễ ngán ngẩm. Trước, oai phong lẫm liệt, nay ngựa hồng mỏi vó… Trước, ngày về nhà đôi bữa, tràn ngập niềm vui. Nay thui thủi trong nhà suốt ngày. Sáng trưa chiều tối đều gặp mặt. Gần nhiều càng thấy rõ những khuyết điểm của nhau. Có khi còn bị nhìn như “kẻ ăn hại”. Nếu không có nghề nghiệp gì ổn định để kiếm sống, thì đàn ông về hưu dễ thấy hoang mang, hụt hẫng, không biết làm gì với vô số thời gian nhàn rỗi, dễ bị trầm uất, bất an.Nếu bị chỉ trích, chê bai, bắt lỗi thì càng khổ sở. Có một chuyện vui trong một tờ báo Mỹ: Một bà vợ có chồng về hưu nói với bà hàng xóm: Từ ngày ổng về hưu,ngày nào cũng ăn mặc tươm tất như khi còn đi làm, ngồi trước điện thoại chờ công ty có ai gọi cầu cứu nhờ giải quyết vấn đề bế tắc nào không, nhưng chả thấy ai hỏi han gì cả!
Thế nhưng có những gia đình vợ chồng già lại rất hạnh phúc bên nhau. Nếu họ có những mối quan tâm chung, có những cách giải trí giống nhau thì về hưu là cơ hội họ sống với nhau nhiều hơn, một khi mà họ được giải phóng cả về công việc xã hội cũng như con cái đã khôn lớn, đã xa gia đình. Còn gì vui sướng hơn khi vợ chồng già cùng nghe một bài hát cũ, bên tách cà phê, ngắm những người qua lại, họ có thể sống lại cả một dĩ vãng, chia sẻ với nhau những cảm xúc gợi lên từ bài hát mà bạn trẻ ngày nay không còn ai biết nữa! “Chỉ còn anh và em. Cùng tình yêu ở lại” (Xuân Quỳnh). Đa số những cặp vợ chồng hạnh phúc ở tuổi chớm già, cũng sẽ hạnh phúc ở tuổi già vì họ có nhiều thì giờ dành cho nhau hơn, đặc biệt trong giới trí thức, nghệ sĩ, họ dễ có những niềm vui chung, chia ngọt sẻ bùi với nhau! Các mối quan tâm chung ngày càng nảy nở và gắn bó họ hơn. Khi con cái lớn lên xa nhà, thì hạt nhân gia đình chỉ còn lại hai vợ chồng già họ sẽ càng thêm gắn bó. Cái tình không hừng hực lửa nhưng ấm áp lâu bền. Con cái mà thành đạt, hôn nhân mà hạnh phúc thì vợ chồng già càng vui.
André Maurois nói: “Tại sao chỉ vì tuổi tác mà ngăn cản tình cảm chân chính của con người? Người già yêu nhau là lố bịch sao? Chỉ lố bịch khi họ quên mất rằng họ là những người già? Đẹp lắm chứ, một đôi vợ chồng già yêu nhau chân tình. Mỗi người thấy lại như xưa những điều đẹp đẽ mà họ đã say mê ở nhau lúc trẻ. Hơn thế nữa, sau những cơn bão tố, tình già lại trở nên đằm thắm, trang nghiêm, mang một hương vị mộc mạc, chân chất. Bất đồng biến mất,dục vọng bồng bột không còn, lòng ghen tuông cũng hết. Cuộc đời lứa đôi như những dòng sông, đầu nguồn nhiều ghềnh thác, càng ra gần biển cả càng trở nên hiền hòa, trong trẻo… Tình yêu của người già có sự trong sáng của tình bạn, lại có sự chăm sóc nhau nồng ấm…”.
Ngày nay có vẻ như con cái ít quan tâm, ít gần gũi với cha mẹ như xưa. Có thể là do nếp sống công nghiệp, ai cũng bận rộn, đầu tắt mặt tối. Phải chính xác về giờ giấc, phải luôn luôn di chuyển và ráng bám chỗ làm để trả nợ. Do vậy mà không còn những bữa cơm gia đình thân mật, ấm cúng. Cha mẹ già nếu vẫn giữ quan niệm cũ, nếp sống cũ sẽ dễ tủi thân, sẽ khổ sở vì những đổi thay. Con cái trưởng thành có những mối lo riêng, thì giờ dành cho cha mẹ già càng hiếm. Nếu biết điều chỉnh, cha mẹ già có thể thành bạn của con, hiểu biết nhu cầu của nhau và giúp đỡ nhau. Phụ nữ gần gũi gắn bó với con nhiều hơn nên điều chỉnh cũng khó khăn hơn
và dễ có nhiều va chạm hơn so với đàn ông. Cha mẹ già sống lệ thuộc con cái mà vẫn muốn giữ uy quyền lại càng khó, trừ khi con rất có hiếu. Cần có lòng rộng lượng. Những cặp vợ chồng già hạnh phúc thường ít lệ thuộc con cái hơn, có thể tìm tình bạn, tình yêu và thú vui giải trí cùng nhau. Sự lệ thuộc tài chánh có lẽ là nỗi cay đắng lớn nhất ở tuổi già, cố tránh được bao nhiêu tốt bấy nhiêu.Người già trái lại quan hệ tốt với cháu, vui đùa cùng cháu, một già một trẻ cónhiều thì giờ gần gũi nhau, giúp bố mẹ dạy dỗ cháu, kể chuyện cổ tích cho cháunghe và vui khi thấy hình ảnh mình sống động qua đứa cháu. Thế hệ trẻ có học thức, được giáo dục tốt cũng dễ cảm thông với ông bà, có thể trở thành bạn bè của nhau. Hiện nay gia đình nhiều thế hệ không còn nhiều. Ở Au Mỹ, nghiên cứu cho thấy chỉ có 4% người già thích sống chung trong gia đình nhiều thế hệ,trong khi ở Nhật và Hàn Quốc là 50%. Ở ta, tỉ lệ này có lẽ còn cao hơn, nhất là vùng nông thôn. Người già sống chung với con cháu có được tình âu yếm, được chăm sóc tránh tai nạn, được ăn thức ăn bổ dưỡng, lành mạnh… Các nghiên cứu gần đây đều đi đến kết luận là truyền thống văn hóa tôn trọng lối sống nhiều thế hệ trong gia đình, giữ được mối quan hệ hòa hợp là một tổ chức xã hội nồng cốt cho sức khỏe thể chất và tinh thần của người già.
Ngày nay khuynh hướng sống chung nhiều thế hệ đã bắt đầu thịnh hành lại ở Âu Mỹ, dĩ nhiên phải tổ chức như thế nào để mỗi thành viên có được sự độc lập, tự do cá nhân nhưng vẫn hỗ trợ, giúp đỡ nhau dễ dàng.
Điều chỉnh khó khăn nhất như đã nói có lẽ là về tính dục ở người già. Sống sao “cho xứng” với tuổi già trước mắt mọi người. Ai cũng nghĩ rằng già thì đương nhiên phải xìu,phải hết ham, phải… yếu sinh lý. Già mà “sung” thì gọi là Yamaha (già mà ham),nhất là trước mắt con cháu, khó coi. Các nghiên cứu về tính dục người già cho thấy ở đây, yếu tố tâm lý đóng vai trò chính chứ không chỉ là sinh lý. Cuộc sống vợ chồng già đâu chỉ là tính dục. Có cái gì đó còn mang lại “khoái cảm”cao hơn tình dục như sự hòa hợp của hai tâm hồn mà người ta vẫn tiếp tục khám phá ra thêm những điều bí ẩn mỗi lúc sẽ làm ngạc nhiên hơn. Người ta có thể cùng nhìn cùng nghe cùng hiểu và có cảm xúc như nhau với bao kỷ niệm càng ướp càng nồng. Có khi người ta nghe trong tiếng mưa rơi như tiếng mưa rơi của 30 –40 năm về trước, có khi cùng nghe một khúc hát gợi lại những kỷ niệm ấu thời,những dấu ấn không thể nào phai trong ký ức, càng lâu càng thăng hoa, càng huyền nhiệm… Cho nên một cặp vợ chồng già có thể không cần nói gì nhiều cũng hiểu nhau. Và còn một điều thú vị, như André Maurois nói, tình già yên tâm hơn,không sợ người yêu mình bị cuỗm mất, nghĩa là tình nồng nhưng nhẹ nhàng, êm mướt, không chua như giấm, người ta bớt ghen rồi, người ta có thể tin chắc là của nhau rồi. Một hôm tình cờ xem một bức ảnh cũ, một dòng thư xưa, cả một dĩ vãng đổ ập về không làm cho người ta ngất ngây ư?
Lâm Ngữ Đường trong Sống đẹp (ban dich Nguyen Hien Le) kể lại chuyện một họa sư anh tiếng thời Nguyên là Triệu Mạnh Phủ, về già, muốn cưới một người thiếp. Bà vợ già của ông đã viết mấy câu thơ :
… Lấy một nắm đất sét,
Nặn thành hình anh,
Đắp thành hình em.
Rồi đập phá cả hai, nhào chung lại.
Lại nắn thành hình anh
Lại đắp thành hình em.
Trong chất đất của em có anh
Trong chất đất của anh có em…
Đọc xong bài thơ, ông thôi không cưới thiếp nữa. Rồi Lâm Ngữ Đường ví von: “Trong hôn nhân,đàn bà là nước, đàn ông là đất sét, nước thấm vào đất sét mà đất sét thành hình, đất sét giữ nước, mà nước lưu động, sinh hoạt được trong đất sét…”
Bertrand Russel,năm 90 tuổi mới gặp nàng Edith. Ông là một nhà toán học, một triết gia, một người đấu tranh cho hòa bình, vậy mà “nước” của bà làm sao mà “đất sét” của ông thành nhão nhẹt, đến nỗi ông đã làm một bài thơ tình – có lẽ là bài thơ tình hay nhất của ông lão 90 trên thế giới: bài Gởi Edith mà tôi đã dịch như sau:
Gởi Edith
Đã bao tháng năm dài
Anh luôn luôn tìm kiếm
Nào đâu nỗi bình an
Nào đâu niềm thanh thản
Chỉ có sướng khoái thôi
Và đớn đau vô hạn
Chỉ có quạnh hiu thôi
Và những cơn điên loạn
Giờ đây tuổi đã già
Cuộc đời như sắp cạn
Anh mới tìm thấy em
Anh mới tìm được em
Và hạnh phúc vô biên
Và bình an thanh thản
Và tình yêu cuộc sống
Mới vỡ òa trong anh
Anh biết mình sẽ thôi
Sẽ không còn tìm kiếm
Giấc ngủ sẽ tràn đầy
Em.
Bình an.
Thanh thản.
Bertrand Russel
(bản dịch Đỗ Hồng Ngọc)
BS Nguyễn Khắc Viện: có lần nói với tôi: tiếng Việt mình rất kỳ diệu, Tây chỉ có từ Sex và Amour còn mình thì có Tình duyên, Tình dục, Tình yêu, Tình nghĩa! Tình duyên và tình nghĩa thì Tây chịu, không có khái niệm,không dịch được!
Ta đã biết ở tuổi “chớm già”, người phụ nữ thường có một cảm xúc bâng khuâng buồn khi con cái đã lớn, đã không cần tới sự chăm sóc của mẹ, cái cảm xúc “tổ trống” khi đàn chim con đã bay xa, đã đi tìm một cái tổ mới, nhiều người sống những tháng ngày hiu quạnh, cảm thấy như mình thừa thãi,vô vị. Người chồng “hườm hườm” kia cũng có vẻ xa dần vợ, hoặc lao vào công danh, sự nghiệp, hoặc bù khú bạn bè, một phần cũng là để tránh né những lúc gần gũi, mặc cho các nhà tình dục học kêu gào “ráng lên”, “không có gì thay đổi”!
Một chuyên gia về tình dục học nổi tiếng có lần trong buổi nói chuyện được hỏi có phải là chuyên gia thì “số dách” không, ông cười nói có những nhà văn tả rất hay về một trận đánh sáp lá cà không nhất thiết có tham gia vào trận đánh. Thực tế nghiên cứu cho thấy từ 60 – 70 tuổi “năng suất” giỏi lắm chỉ còn một nửa,trên 70 thì giảm thêm một nửa nữa! Rồi người chồng về hưu. Một biến cố! Dù có chuẩn bị kỹ đi nữa cũng là một cú sốc, nặng nhẹ tùy người. Có người là sự hụt hẫng do thu nhập thấp, sức khỏe kém, tiếng nói hết trọng lượng, bạn bè xa dần…sinh ra chua chát, đắng cay; có người là sự năng nổ vùng lên, bỏ nhà ra đi,tiếu ngạo giang hồ, sống “bạt mạng” theo sở thích như vừa thoát nợ, vừa đứt dây neo. Người vợ nhìn chồng cũng dễ ngán ngẩm. Trước, oai phong lẫm liệt, nay ngựa hồng mỏi vó… Trước, ngày về nhà đôi bữa, tràn ngập niềm vui. Nay thui thủi trong nhà suốt ngày. Sáng trưa chiều tối đều gặp mặt. Gần nhiều càng thấy rõ những khuyết điểm của nhau. Có khi còn bị nhìn như “kẻ ăn hại”. Nếu không có nghề nghiệp gì ổn định để kiếm sống, thì đàn ông về hưu dễ thấy hoang mang, hụt hẫng, không biết làm gì với vô số thời gian nhàn rỗi, dễ bị trầm uất, bất an.Nếu bị chỉ trích, chê bai, bắt lỗi thì càng khổ sở. Có một chuyện vui trong một tờ báo Mỹ: Một bà vợ có chồng về hưu nói với bà hàng xóm: Từ ngày ổng về hưu,ngày nào cũng ăn mặc tươm tất như khi còn đi làm, ngồi trước điện thoại chờ công ty có ai gọi cầu cứu nhờ giải quyết vấn đề bế tắc nào không, nhưng chả thấy ai hỏi han gì cả!
Thế nhưng có những gia đình vợ chồng già lại rất hạnh phúc bên nhau. Nếu họ có những mối quan tâm chung, có những cách giải trí giống nhau thì về hưu là cơ hội họ sống với nhau nhiều hơn, một khi mà họ được giải phóng cả về công việc xã hội cũng như con cái đã khôn lớn, đã xa gia đình. Còn gì vui sướng hơn khi vợ chồng già cùng nghe một bài hát cũ, bên tách cà phê, ngắm những người qua lại, họ có thể sống lại cả một dĩ vãng, chia sẻ với nhau những cảm xúc gợi lên từ bài hát mà bạn trẻ ngày nay không còn ai biết nữa! “Chỉ còn anh và em. Cùng tình yêu ở lại” (Xuân Quỳnh). Đa số những cặp vợ chồng hạnh phúc ở tuổi chớm già, cũng sẽ hạnh phúc ở tuổi già vì họ có nhiều thì giờ dành cho nhau hơn, đặc biệt trong giới trí thức, nghệ sĩ, họ dễ có những niềm vui chung, chia ngọt sẻ bùi với nhau! Các mối quan tâm chung ngày càng nảy nở và gắn bó họ hơn. Khi con cái lớn lên xa nhà, thì hạt nhân gia đình chỉ còn lại hai vợ chồng già họ sẽ càng thêm gắn bó. Cái tình không hừng hực lửa nhưng ấm áp lâu bền. Con cái mà thành đạt, hôn nhân mà hạnh phúc thì vợ chồng già càng vui.
André Maurois nói: “Tại sao chỉ vì tuổi tác mà ngăn cản tình cảm chân chính của con người? Người già yêu nhau là lố bịch sao? Chỉ lố bịch khi họ quên mất rằng họ là những người già? Đẹp lắm chứ, một đôi vợ chồng già yêu nhau chân tình. Mỗi người thấy lại như xưa những điều đẹp đẽ mà họ đã say mê ở nhau lúc trẻ. Hơn thế nữa, sau những cơn bão tố, tình già lại trở nên đằm thắm, trang nghiêm, mang một hương vị mộc mạc, chân chất. Bất đồng biến mất,dục vọng bồng bột không còn, lòng ghen tuông cũng hết. Cuộc đời lứa đôi như những dòng sông, đầu nguồn nhiều ghềnh thác, càng ra gần biển cả càng trở nên hiền hòa, trong trẻo… Tình yêu của người già có sự trong sáng của tình bạn, lại có sự chăm sóc nhau nồng ấm…”.
Ngày nay có vẻ như con cái ít quan tâm, ít gần gũi với cha mẹ như xưa. Có thể là do nếp sống công nghiệp, ai cũng bận rộn, đầu tắt mặt tối. Phải chính xác về giờ giấc, phải luôn luôn di chuyển và ráng bám chỗ làm để trả nợ. Do vậy mà không còn những bữa cơm gia đình thân mật, ấm cúng. Cha mẹ già nếu vẫn giữ quan niệm cũ, nếp sống cũ sẽ dễ tủi thân, sẽ khổ sở vì những đổi thay. Con cái trưởng thành có những mối lo riêng, thì giờ dành cho cha mẹ già càng hiếm. Nếu biết điều chỉnh, cha mẹ già có thể thành bạn của con, hiểu biết nhu cầu của nhau và giúp đỡ nhau. Phụ nữ gần gũi gắn bó với con nhiều hơn nên điều chỉnh cũng khó khăn hơn
và dễ có nhiều va chạm hơn so với đàn ông. Cha mẹ già sống lệ thuộc con cái mà vẫn muốn giữ uy quyền lại càng khó, trừ khi con rất có hiếu. Cần có lòng rộng lượng. Những cặp vợ chồng già hạnh phúc thường ít lệ thuộc con cái hơn, có thể tìm tình bạn, tình yêu và thú vui giải trí cùng nhau. Sự lệ thuộc tài chánh có lẽ là nỗi cay đắng lớn nhất ở tuổi già, cố tránh được bao nhiêu tốt bấy nhiêu.Người già trái lại quan hệ tốt với cháu, vui đùa cùng cháu, một già một trẻ cónhiều thì giờ gần gũi nhau, giúp bố mẹ dạy dỗ cháu, kể chuyện cổ tích cho cháunghe và vui khi thấy hình ảnh mình sống động qua đứa cháu. Thế hệ trẻ có học thức, được giáo dục tốt cũng dễ cảm thông với ông bà, có thể trở thành bạn bè của nhau. Hiện nay gia đình nhiều thế hệ không còn nhiều. Ở Au Mỹ, nghiên cứu cho thấy chỉ có 4% người già thích sống chung trong gia đình nhiều thế hệ,trong khi ở Nhật và Hàn Quốc là 50%. Ở ta, tỉ lệ này có lẽ còn cao hơn, nhất là vùng nông thôn. Người già sống chung với con cháu có được tình âu yếm, được chăm sóc tránh tai nạn, được ăn thức ăn bổ dưỡng, lành mạnh… Các nghiên cứu gần đây đều đi đến kết luận là truyền thống văn hóa tôn trọng lối sống nhiều thế hệ trong gia đình, giữ được mối quan hệ hòa hợp là một tổ chức xã hội nồng cốt cho sức khỏe thể chất và tinh thần của người già.
Ngày nay khuynh hướng sống chung nhiều thế hệ đã bắt đầu thịnh hành lại ở Âu Mỹ, dĩ nhiên phải tổ chức như thế nào để mỗi thành viên có được sự độc lập, tự do cá nhân nhưng vẫn hỗ trợ, giúp đỡ nhau dễ dàng.
Điều chỉnh khó khăn nhất như đã nói có lẽ là về tính dục ở người già. Sống sao “cho xứng” với tuổi già trước mắt mọi người. Ai cũng nghĩ rằng già thì đương nhiên phải xìu,phải hết ham, phải… yếu sinh lý. Già mà “sung” thì gọi là Yamaha (già mà ham),nhất là trước mắt con cháu, khó coi. Các nghiên cứu về tính dục người già cho thấy ở đây, yếu tố tâm lý đóng vai trò chính chứ không chỉ là sinh lý. Cuộc sống vợ chồng già đâu chỉ là tính dục. Có cái gì đó còn mang lại “khoái cảm”cao hơn tình dục như sự hòa hợp của hai tâm hồn mà người ta vẫn tiếp tục khám phá ra thêm những điều bí ẩn mỗi lúc sẽ làm ngạc nhiên hơn. Người ta có thể cùng nhìn cùng nghe cùng hiểu và có cảm xúc như nhau với bao kỷ niệm càng ướp càng nồng. Có khi người ta nghe trong tiếng mưa rơi như tiếng mưa rơi của 30 –40 năm về trước, có khi cùng nghe một khúc hát gợi lại những kỷ niệm ấu thời,những dấu ấn không thể nào phai trong ký ức, càng lâu càng thăng hoa, càng huyền nhiệm… Cho nên một cặp vợ chồng già có thể không cần nói gì nhiều cũng hiểu nhau. Và còn một điều thú vị, như André Maurois nói, tình già yên tâm hơn,không sợ người yêu mình bị cuỗm mất, nghĩa là tình nồng nhưng nhẹ nhàng, êm mướt, không chua như giấm, người ta bớt ghen rồi, người ta có thể tin chắc là của nhau rồi. Một hôm tình cờ xem một bức ảnh cũ, một dòng thư xưa, cả một dĩ vãng đổ ập về không làm cho người ta ngất ngây ư?
Lâm Ngữ Đường trong Sống đẹp (ban dich Nguyen Hien Le) kể lại chuyện một họa sư anh tiếng thời Nguyên là Triệu Mạnh Phủ, về già, muốn cưới một người thiếp. Bà vợ già của ông đã viết mấy câu thơ :
… Lấy một nắm đất sét,
Nặn thành hình anh,
Đắp thành hình em.
Rồi đập phá cả hai, nhào chung lại.
Lại nắn thành hình anh
Lại đắp thành hình em.
Trong chất đất của em có anh
Trong chất đất của anh có em…
Đọc xong bài thơ, ông thôi không cưới thiếp nữa. Rồi Lâm Ngữ Đường ví von: “Trong hôn nhân,đàn bà là nước, đàn ông là đất sét, nước thấm vào đất sét mà đất sét thành hình, đất sét giữ nước, mà nước lưu động, sinh hoạt được trong đất sét…”
Bertrand Russel,năm 90 tuổi mới gặp nàng Edith. Ông là một nhà toán học, một triết gia, một người đấu tranh cho hòa bình, vậy mà “nước” của bà làm sao mà “đất sét” của ông thành nhão nhẹt, đến nỗi ông đã làm một bài thơ tình – có lẽ là bài thơ tình hay nhất của ông lão 90 trên thế giới: bài Gởi Edith mà tôi đã dịch như sau:
Gởi Edith
Đã bao tháng năm dài
Anh luôn luôn tìm kiếm
Nào đâu nỗi bình an
Nào đâu niềm thanh thản
Chỉ có sướng khoái thôi
Và đớn đau vô hạn
Chỉ có quạnh hiu thôi
Và những cơn điên loạn
Giờ đây tuổi đã già
Cuộc đời như sắp cạn
Anh mới tìm thấy em
Anh mới tìm được em
Và hạnh phúc vô biên
Và bình an thanh thản
Và tình yêu cuộc sống
Mới vỡ òa trong anh
Anh biết mình sẽ thôi
Sẽ không còn tìm kiếm
Giấc ngủ sẽ tràn đầy
Em.
Bình an.
Thanh thản.
Bertrand Russel
(bản dịch Đỗ Hồng Ngọc)
BS Nguyễn Khắc Viện: có lần nói với tôi: tiếng Việt mình rất kỳ diệu, Tây chỉ có từ Sex và Amour còn mình thì có Tình duyên, Tình dục, Tình yêu, Tình nghĩa! Tình duyên và tình nghĩa thì Tây chịu, không có khái niệm,không dịch được!
BS Đỗ Hồng Ngọc
Nguồn dohongngoc.com
huynhminhthanh- Members
- Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008
"Gần 60 năm, bà nó ơi"...
TTO - Tôi không nhớ ngày cưới của mình, bà nó ơi! Tôi cũng không nhớ nổi tôi và bà quen nhau bao nhiêu năm rồi bà nó ơi! Tôi cũng không giống như bao người khác thích nói ngọt ngào, nhưng mỗi ngày được sống cùng với bà và các con, các cháu, tôi hạnh phúc lắm!
Thằng con của tụi mình nay trở thành ông ngoại, tôi với bà được thăng chức làm ông bà cố rồi còn gì! Các cháu có hỏi chuyện,sao tôi lại yêu bà? Tôi cũng chỉ cười, vì tôi thấy cưới bà là một sự lựa chọn hạnh phúc nhất trong cuộc đời của tôi. Trong mắt các cháu, bà là một người bà khó tính, trong mắt nàng dâu, bà là người nghiêm khắc.Nhưng trong mắt tôi, bà là người phụ nữ tuyệt vời nhất, người phụ nữ thủy chung nhất. Đặc biệt, bà thương tôi nhất.
Nay bà bước sang tuổi ngoài 80, tôi thì hơn bà 4 tuổi.Tôi cũng hay đùa với các cháu rằng: “Hồi trẻ bà nội mày khó tính lắm, tới 27 tuổi mà chưa có ai hỏi cưới. Tao mà không cưới, bả ế tới giờ”!
Mỗi ngày tôi với bà có rất nhiều chuyện để nói với nhau, có khi chuyện hôm nay và chuyện của cả tuần, cả tháng, cả năm, cũng chỉ có một chuyện lặp đi lặp lại. Tôi cũng không biết mấy đứa cháu và cả con dâu cười có cười tụi mình không khi mà tôi nghe tụi nó bảo mình là “già mà tình cảm ghê!”. Tôi nghe như vậy đấy, bà nó ơi. Nhưng chẳng sao cả, vì tôi thương bà và tôi muốn vợ chồng mình làm gương cho con cháu noi theo “về tình yêu, sự chung thủy, để cùng nhau đi đến hết cuộc đời”! Gia đình mình cũng hạnh phúc lắm đấy bà nó ạ! Các cháu nội của tôi với bà cũng thành đạt và rất ngoan ngoãn.
Mà bà là người phụ nữ thương tôi nhất đấy!
Bà nó ơi! Hình như hơn 40 năm trước tôi gọi bà là “má thằng Trường” (tức là má của thằng con của tôi và bà). Còn hơn 20 năm sau, tôi bắt đầu gọi bà là "bà nó ơi” (tức là bà của mấy đứa cháu). Bà là người hay cản đường cản lối tôi đi uống trà với ông bạn già chí hữu thâm tình của tôi. Hễ tôi đi đâu bà cũng đi theo tôi, bà làm vậy mấy đứa con nó cười tôi là phải.
Dường như từ khi tôi và bà được gọi là người già thì bà trở nên rắc rối với tôi hơn. Tôi đi đâu bà cũng đi theo dù tôi không thích.
Nhưng bà là người phụ nữ thương tôi nhất!
Bà nó ơi! Tôi chỉ biết mỗi ngày còn được sống bên bà là phải yêu thương bà, chăm sóc cho bà, làm bà vui cười tít, vui vẻ và hạnh phúc. Vậy thì tôi mới không cảm thấy thiệt thòi cho bà.
Thằng con của tụi mình nay trở thành ông ngoại, tôi với bà được thăng chức làm ông bà cố rồi còn gì! Các cháu có hỏi chuyện,sao tôi lại yêu bà? Tôi cũng chỉ cười, vì tôi thấy cưới bà là một sự lựa chọn hạnh phúc nhất trong cuộc đời của tôi. Trong mắt các cháu, bà là một người bà khó tính, trong mắt nàng dâu, bà là người nghiêm khắc.Nhưng trong mắt tôi, bà là người phụ nữ tuyệt vời nhất, người phụ nữ thủy chung nhất. Đặc biệt, bà thương tôi nhất.
Nay bà bước sang tuổi ngoài 80, tôi thì hơn bà 4 tuổi.Tôi cũng hay đùa với các cháu rằng: “Hồi trẻ bà nội mày khó tính lắm, tới 27 tuổi mà chưa có ai hỏi cưới. Tao mà không cưới, bả ế tới giờ”!
Mỗi ngày tôi với bà có rất nhiều chuyện để nói với nhau, có khi chuyện hôm nay và chuyện của cả tuần, cả tháng, cả năm, cũng chỉ có một chuyện lặp đi lặp lại. Tôi cũng không biết mấy đứa cháu và cả con dâu cười có cười tụi mình không khi mà tôi nghe tụi nó bảo mình là “già mà tình cảm ghê!”. Tôi nghe như vậy đấy, bà nó ơi. Nhưng chẳng sao cả, vì tôi thương bà và tôi muốn vợ chồng mình làm gương cho con cháu noi theo “về tình yêu, sự chung thủy, để cùng nhau đi đến hết cuộc đời”! Gia đình mình cũng hạnh phúc lắm đấy bà nó ạ! Các cháu nội của tôi với bà cũng thành đạt và rất ngoan ngoãn.
Mà bà là người phụ nữ thương tôi nhất đấy!
Bà nó ơi! Hình như hơn 40 năm trước tôi gọi bà là “má thằng Trường” (tức là má của thằng con của tôi và bà). Còn hơn 20 năm sau, tôi bắt đầu gọi bà là "bà nó ơi” (tức là bà của mấy đứa cháu). Bà là người hay cản đường cản lối tôi đi uống trà với ông bạn già chí hữu thâm tình của tôi. Hễ tôi đi đâu bà cũng đi theo tôi, bà làm vậy mấy đứa con nó cười tôi là phải.
Dường như từ khi tôi và bà được gọi là người già thì bà trở nên rắc rối với tôi hơn. Tôi đi đâu bà cũng đi theo dù tôi không thích.
Nhưng bà là người phụ nữ thương tôi nhất!
Bà nó ơi! Tôi chỉ biết mỗi ngày còn được sống bên bà là phải yêu thương bà, chăm sóc cho bà, làm bà vui cười tít, vui vẻ và hạnh phúc. Vậy thì tôi mới không cảm thấy thiệt thòi cho bà.
SAU PHONG (Bến Tre)
TRÚC NGÂN ghi
Tuổitrẻ Oline
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Vẫn Còn Một Thứ....
Có một câu nói:
-" Còn gì trong cuộc sống có thể tươi đẹp hơn hình ảnh một chàng trai và cô gái, tay nắm chặt tay với trái tim trong sáng và tràn ngập tình yêu cùng đi làm lễ cưới ? Còn gì trong cuộc sống đẹp hơn tình yêu của tuổi trẻ ?
Và câu trả lời :
-" Vẫn còn một thứ, đó là hình ảnh một đôi vợ chồng già khi họ đã gần kết thúc cuộc hành trình của sự sống. Bàn tay của họ run rẩy lắm rồi những vẫn nắm chặt, khuôn mặt họ in đầy vết nhăn nhưng vẫn rạng rỡ niềm yêu thương, trái tim già nua và mệt mỏi nhưng vẫn còn nghe thấy tiếng đập của tình yêu và ước mơ được dâng hiến. Đúng vậy, trên đời này vẫn còn một điều đẹp hơn tình yêu tuổi trẻ. Đó chính là tình yêu tồn tại ngay cả khi tuổi trẻ đã bị thời gian lấy mất " .Một tình yêu vĩnh hằng theo năm tháng và sẽ mãi mãi tồn tại theo nhịp đập của hai con tim yêu thương !
( LOVE STORY )-" Còn gì trong cuộc sống có thể tươi đẹp hơn hình ảnh một chàng trai và cô gái, tay nắm chặt tay với trái tim trong sáng và tràn ngập tình yêu cùng đi làm lễ cưới ? Còn gì trong cuộc sống đẹp hơn tình yêu của tuổi trẻ ?
Và câu trả lời :
-" Vẫn còn một thứ, đó là hình ảnh một đôi vợ chồng già khi họ đã gần kết thúc cuộc hành trình của sự sống. Bàn tay của họ run rẩy lắm rồi những vẫn nắm chặt, khuôn mặt họ in đầy vết nhăn nhưng vẫn rạng rỡ niềm yêu thương, trái tim già nua và mệt mỏi nhưng vẫn còn nghe thấy tiếng đập của tình yêu và ước mơ được dâng hiến. Đúng vậy, trên đời này vẫn còn một điều đẹp hơn tình yêu tuổi trẻ. Đó chính là tình yêu tồn tại ngay cả khi tuổi trẻ đã bị thời gian lấy mất " .Một tình yêu vĩnh hằng theo năm tháng và sẽ mãi mãi tồn tại theo nhịp đập của hai con tim yêu thương !
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Vài mẫu chuyện về CHUNG THUỶ.
CHUYỆN THỨ NHẤT:
CHUYỆN THỨ HAI:
Hai vợ chồng nhà nọ (đã có ba người con) đọc báo và tìm thấy một thông tin hấp dẫn như sau: "Nếu cặp vợ chồng nào có từ bốn mặt con trở lên sẽ được cấp một căn hộ".
Bà vợ hồ hởi nói với chồng: "Ngày trước,nghe nói anh cũng đã có một "thằng" với cô X ở miền Tây, bây giờ anh đi đón nó về đây, nhà mình sẽ đủ tiêu chuẩn để nhận căn hộ đấy". Anh chồng nghe lời,vội vàng chuẩn bị đồ đạc, lên đường về miền Tây...
...Một tuần sau, ông chồng trở về. Mở cửa vào nhà, thấy bà vợ, ông ta nói ngay:
-"Em ơi, anh đã về, thế các con chơi đâu rồi, gọi nó ra bố cho quà nào?".
Bà vợ rầu rĩ trả lời:
-"Bố chúng nó đến đón đi hết rồi, họ cũng đọc báo như mình".
Bà vợ hồ hởi nói với chồng: "Ngày trước,nghe nói anh cũng đã có một "thằng" với cô X ở miền Tây, bây giờ anh đi đón nó về đây, nhà mình sẽ đủ tiêu chuẩn để nhận căn hộ đấy". Anh chồng nghe lời,vội vàng chuẩn bị đồ đạc, lên đường về miền Tây...
...Một tuần sau, ông chồng trở về. Mở cửa vào nhà, thấy bà vợ, ông ta nói ngay:
-"Em ơi, anh đã về, thế các con chơi đâu rồi, gọi nó ra bố cho quà nào?".
Bà vợ rầu rĩ trả lời:
-"Bố chúng nó đến đón đi hết rồi, họ cũng đọc báo như mình".
CHUYỆN THỨ HAI:
Tư râu nói với cô bồ:
- Bất cứ điều gì em muốn anh sẽ làm, nhưng còn chuyện cạo râu thì không bao giờ nhé.
Còn ở nhà thì anh ta bảo vợ:
- Anh để râu để chứng minh cho em thấy sự thủy chung của anh.
Một hôm, cô bồ của Tư râu cảm thấy nghi ngờ rằng Tư râu là một người đã có vợ. Cô ta nói:
- Em sẽ không yêu anh nữa nếu anh không chịu cạo râu đi.
Mặc cho Tư râu năn nỉ hết lời, cô gái vẫn không đồng ý, cuối cùng Tư râu phải nhượng bộ và cạo đi bộ râu của mình.
Thế rồi tối đó, khi trở về nhà Tư râu cảm thấy hối hận khi đã lừa dối người vợ chung thủy của mình và sợ sẽ phải thú nhận sự thật.Tắt đèn, Tư râu nhẹ nhàng leo lên giường nằm kế bên vợ mình. Cô vợ liền quay sang ôm mặt anh ta và thì thầm nói:
- Anh yêu, hôm nay không được đâu, gã chồng râu rậm của em sẽ về nhà bất cứ lúc nào đấy!!!
- Bất cứ điều gì em muốn anh sẽ làm, nhưng còn chuyện cạo râu thì không bao giờ nhé.
Còn ở nhà thì anh ta bảo vợ:
- Anh để râu để chứng minh cho em thấy sự thủy chung của anh.
Một hôm, cô bồ của Tư râu cảm thấy nghi ngờ rằng Tư râu là một người đã có vợ. Cô ta nói:
- Em sẽ không yêu anh nữa nếu anh không chịu cạo râu đi.
Mặc cho Tư râu năn nỉ hết lời, cô gái vẫn không đồng ý, cuối cùng Tư râu phải nhượng bộ và cạo đi bộ râu của mình.
Thế rồi tối đó, khi trở về nhà Tư râu cảm thấy hối hận khi đã lừa dối người vợ chung thủy của mình và sợ sẽ phải thú nhận sự thật.Tắt đèn, Tư râu nhẹ nhàng leo lên giường nằm kế bên vợ mình. Cô vợ liền quay sang ôm mặt anh ta và thì thầm nói:
- Anh yêu, hôm nay không được đâu, gã chồng râu rậm của em sẽ về nhà bất cứ lúc nào đấy!!!
Friend- Khách viếng thăm
Tình yêu
Ngày xửa ngày xưa, có một hòn đảo nơi đó có tất cả mọi cảm xúc sinh sống: Hạnh Phúc, Nỗi Buồn, Tri Thức và những cái khác, bao gồm cả Tình Yêu. Một ngày kia, các cảm xúc được thông báo rằng hòn đảo này sẽ chìm, vì vậy tất cả đều đóng thuyền và rời đi, ngoại trừ Tình Yêu.
Tình Yêu là người duy nhất ở lại. Tình Yêu muốn chống chọi đến giờ phút cuối cùng khi hòn đảo sắp chìm,Tình Yêu mới quyết định nhờ giúp đỡ.
Sự Giầu Có đang đi qua Tình Yêu trên một chiếc thuyền rất lớn. Tình Yêu nói:
-"Giàu Có ơi, có thể đưa tôi đi cùng với không?"
Sự Giàu Có trả lời:
-"Không, tôi không thể. Trong thuyền có rất nhiều vàng và bạc, ở đây không có chỗ cho anh đâu."
Tình Yêu bèn quyết định nhờ Phù Hoa, người cũng đi qua trên một con thuyền rất đẹp:
- "Phù Hoa, hãy giúp tôi!".
- "Tôi không thể giúp anh, Tình Yêu ạ. Anh quá ẩm và có thể sẽ làm ẩm thuyền của tôi," Phù Hoa trả lời.
Nỗi Buồn đang ở gần đó, Tình Yêu hỏi:
- " Nỗi Buồn ơi, hãy cho mình đi với cậu",
- "Ôi, Tình Yêu, mình buồn quá, mình chỉ muốn được ở một mình..."
Bỗng nhiên có một tiếng gọi: "Lại đây Tình Yêu. Ta sẽ đưa cháu đi",đó là một người lớn tuổi. Quá vui mừng và sung sướng. Tình Yêu quên cả hỏi họ đang đi đâu. Khi đến một miền đất khô ráo, người lớn tuổi đó lại tiếp tục đi con đường của mình.
Tình Yêu hỏi Tri Thức, một người đứng tuổi khác:
- Ai đã vừa giúp cháu vậy ?
- Đó là Thời Gian - Tri Thức trả lời
- Thời Gian ư ? - Tình Yêu hỏi - Nhưng tại sao Thời Gian lại giúp cháu?
Tri Thức mỉm cười khôn ngoan và nói:
- "Bởi lẽ chỉ có Thời Gian mới hiểu được giá trị của Tình Yêu"
...
"Chỉ có thời gian mới hiểu được giá trị của tình yêu".
Niềm vui và nỗi buồn, khổ đau và hạnh phúc, tất cả những điều khiến ta mỉm cười hay rơi lệ cũng đều sẽ trôi qua. Sự giàu sang, tiền tài danh vọng chẳng phải rồi sẽ không còn là điều quan trọng? Khi nhìn lại con đường ta đã đi qua, chỉ xin được hy vọng rằng, hãy còn có Tình Yêu.
Rất có thể một lúc nào đó ta hờn trách Tình Yêu sao sớm lấy đi của ta sự vô tư,không phải lúc nào Tình Yêu cũng là chốn thiên đường, thế nhưng trên tất cả được chờ đợi và được sống trong Tình Yêu bao giờ cũng là niềm may mắn của mỗi con người.
Hãy đợi, chỉ có thời gian mới hiểu được tình yêu."
Khuyết danh.
Tình Yêu là người duy nhất ở lại. Tình Yêu muốn chống chọi đến giờ phút cuối cùng khi hòn đảo sắp chìm,Tình Yêu mới quyết định nhờ giúp đỡ.
Sự Giầu Có đang đi qua Tình Yêu trên một chiếc thuyền rất lớn. Tình Yêu nói:
-"Giàu Có ơi, có thể đưa tôi đi cùng với không?"
Sự Giàu Có trả lời:
-"Không, tôi không thể. Trong thuyền có rất nhiều vàng và bạc, ở đây không có chỗ cho anh đâu."
Tình Yêu bèn quyết định nhờ Phù Hoa, người cũng đi qua trên một con thuyền rất đẹp:
- "Phù Hoa, hãy giúp tôi!".
- "Tôi không thể giúp anh, Tình Yêu ạ. Anh quá ẩm và có thể sẽ làm ẩm thuyền của tôi," Phù Hoa trả lời.
Nỗi Buồn đang ở gần đó, Tình Yêu hỏi:
- " Nỗi Buồn ơi, hãy cho mình đi với cậu",
- "Ôi, Tình Yêu, mình buồn quá, mình chỉ muốn được ở một mình..."
Bỗng nhiên có một tiếng gọi: "Lại đây Tình Yêu. Ta sẽ đưa cháu đi",đó là một người lớn tuổi. Quá vui mừng và sung sướng. Tình Yêu quên cả hỏi họ đang đi đâu. Khi đến một miền đất khô ráo, người lớn tuổi đó lại tiếp tục đi con đường của mình.
Tình Yêu hỏi Tri Thức, một người đứng tuổi khác:
- Ai đã vừa giúp cháu vậy ?
- Đó là Thời Gian - Tri Thức trả lời
- Thời Gian ư ? - Tình Yêu hỏi - Nhưng tại sao Thời Gian lại giúp cháu?
Tri Thức mỉm cười khôn ngoan và nói:
- "Bởi lẽ chỉ có Thời Gian mới hiểu được giá trị của Tình Yêu"
...
"Chỉ có thời gian mới hiểu được giá trị của tình yêu".
Niềm vui và nỗi buồn, khổ đau và hạnh phúc, tất cả những điều khiến ta mỉm cười hay rơi lệ cũng đều sẽ trôi qua. Sự giàu sang, tiền tài danh vọng chẳng phải rồi sẽ không còn là điều quan trọng? Khi nhìn lại con đường ta đã đi qua, chỉ xin được hy vọng rằng, hãy còn có Tình Yêu.
Rất có thể một lúc nào đó ta hờn trách Tình Yêu sao sớm lấy đi của ta sự vô tư,không phải lúc nào Tình Yêu cũng là chốn thiên đường, thế nhưng trên tất cả được chờ đợi và được sống trong Tình Yêu bao giờ cũng là niềm may mắn của mỗi con người.
Hãy đợi, chỉ có thời gian mới hiểu được tình yêu."
Khuyết danh.
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Lại chuyện vợ & chồng.
CÂN BẰNG
MỘT PHÚT IM LẶNG
Hôm trước ngày lễ kỷ niệm đám cưới bạc, vợ hỏi chồng:
- Chúng ta sẽ kỷ niệm ngày đáng nhớ này như thế nào đây, anh yêu?
- Tốt nhất là hãy dành một phút im lặng.
SAU TIẾNG SẤM...
Một triết gia có bà vợ nói rất nhiều. Một hôm, sau khi trách móc, mắng mỏ chồng
té tát, bà ta còn dội vào chồng cả một xô nước đầy. Vị triết gia điềm tĩnh nói
với người bạn cũng có mặt lúc đó:
- Từ lâu, tôi đã nhận thấy rằng sau những tiếng sấm thường có mưa.
TẠI SAO?
- Tại sao ông lại giết vợ mình?
- Bởi vì lúc nào bà ấy cũng lên giọng khuyên bảo tôi.
- Hy vọng đó đều là những lời khuyên tốt!
- Đúng vậy! Lần cuối cùng bà ấy đã khuyên tôi: Nếu thực sự muốn yên tĩnh, ông
hãy giết tôi đi!
Hai người đàn ông nói chuyện với nhau:
- Sao lúc nghe vợ nói, cậu cứ há hốc cái miệng ra thế?
- À, cô ấy thường nói nhiều, lại nói to nên tớ phải há mồm ra để áp suất bên
trong và bên ngoài màng nhĩ cân bằng nhau.
- Sao lúc nghe vợ nói, cậu cứ há hốc cái miệng ra thế?
- À, cô ấy thường nói nhiều, lại nói to nên tớ phải há mồm ra để áp suất bên
trong và bên ngoài màng nhĩ cân bằng nhau.
MỘT PHÚT IM LẶNG
Hôm trước ngày lễ kỷ niệm đám cưới bạc, vợ hỏi chồng:
- Chúng ta sẽ kỷ niệm ngày đáng nhớ này như thế nào đây, anh yêu?
- Tốt nhất là hãy dành một phút im lặng.
SAU TIẾNG SẤM...
Một triết gia có bà vợ nói rất nhiều. Một hôm, sau khi trách móc, mắng mỏ chồng
té tát, bà ta còn dội vào chồng cả một xô nước đầy. Vị triết gia điềm tĩnh nói
với người bạn cũng có mặt lúc đó:
- Từ lâu, tôi đã nhận thấy rằng sau những tiếng sấm thường có mưa.
TẠI SAO?
- Tại sao ông lại giết vợ mình?
- Bởi vì lúc nào bà ấy cũng lên giọng khuyên bảo tôi.
- Hy vọng đó đều là những lời khuyên tốt!
- Đúng vậy! Lần cuối cùng bà ấy đã khuyên tôi: Nếu thực sự muốn yên tĩnh, ông
hãy giết tôi đi!
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Trang 2 trong tổng số 2 trang • 1, 2
Similar topics
» Chuyện vui giữa tuần
» Có ai tin chuyện lên đồng hay ma nhập hay gặp ma...
» Chuyện Tào Lao __ NGÀY CUỐI CÙNG
» Chuyện cuối tuần
» Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG
» Có ai tin chuyện lên đồng hay ma nhập hay gặp ma...
» Chuyện Tào Lao __ NGÀY CUỐI CÙNG
» Chuyện cuối tuần
» Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG
Trang 2 trong tổng số 2 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết