THƠ với THẨN
4 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
THƠ với THẨN
Hôm nay tình cờ đọc được một đoạn thơ về vùng Hội An bổng có chút cảm xúc nên muốn chia sẻ với cả nhà, nên copy lại gởi lên đây. Chứ tui mà làm thơ đưa lên đây chắc là cả nhà mình bật ngữa " té ghế " hết đó. Mà không biết lúc này sao dể xúc động quá, hay là đang trên đường quay về với tuổi " xì tin " đây ta....
HỘI AN
Sông chảy đến mềm lòng em ạ
Đi bên em đâu dể trách mình
Phố nhỏ nuôi đời mộng mị
Thịt da thơm từ độ lúc trăng tan
Bửa về với em mưa giăng kín chổ
Trốn bàn tay chân vội bước qua cầu
Em sang đường tôi ngu ngơ phố
Đêm hoang sơ nối khúc kinh cầu
Đèn hoa ai xuôi về bến
Ngất ngây hồn ta một tối rằm
Ngõ khuya dát trăng vàng óng
Em mãi kiêu sa tóc vướng cằm
Hởi Chùa Cầu ai gieo chi điều ước
Sắp ngữa đời ta một trăm năm
Phố mắc đèn lồng
Hoa trôi sông
Em mắc tình tôi lên mái cổ
Và nhân gian cùng phố cứ rêu phong
Mai chia xa trên đường chưa kịp gọi
Nợ nần nhau em một tiếng rao dài
Nguyễn Giúp
6hau6- Tổng số bài gửi : 428
Age : 67
Location : WISCONSIN ,USA
Reputation : 1
Registration date : 31/01/2009
Re: THƠ với THẨN
Vậy sao anh Sáu ?Theo tui thấy thì già càng dễ xúc động hơn tuổi "xì tin" nữa đó!
Về buôn bán
Giã từ cõi mộng điêu linh
Tôi về buôn bán với mình phôi pha
- Mình ơi! tôi gọi bằng nhà
Mình ơi! tôi gọi mình là nhà tôi
Bây giờ xuôi ngược đôi nơi
Thôi mình ở lại tôi dời chân đi
Thưa răng: - ở cái quái gì?
Chàng đi thiếp cũng xin đi với chàng.
Bùi Giáng
Chẵng hạn như Phạm tui khi đọc bài thơ nầy của cụ Bùi rồi nghĩ đến cái cảnh của mình...ôi sao mà giống thế!Mỗi lần thằng tui nổi máu giang hồ muốn bỏ nhà đi tìm nàng thơ thì lại nhớ đến hai câu thơ cuối là ở nhà quách cho xong,chứ đi giang hồ mà có người lẻo đẻo theo sau thì còn đâu thơ với thẫn phải không?
Về buôn bán
Giã từ cõi mộng điêu linh
Tôi về buôn bán với mình phôi pha
- Mình ơi! tôi gọi bằng nhà
Mình ơi! tôi gọi mình là nhà tôi
Bây giờ xuôi ngược đôi nơi
Thôi mình ở lại tôi dời chân đi
Thưa răng: - ở cái quái gì?
Chàng đi thiếp cũng xin đi với chàng.
Bùi Giáng
Chẵng hạn như Phạm tui khi đọc bài thơ nầy của cụ Bùi rồi nghĩ đến cái cảnh của mình...ôi sao mà giống thế!Mỗi lần thằng tui nổi máu giang hồ muốn bỏ nhà đi tìm nàng thơ thì lại nhớ đến hai câu thơ cuối là ở nhà quách cho xong,chứ đi giang hồ mà có người lẻo đẻo theo sau thì còn đâu thơ với thẫn phải không?
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Re: THƠ với THẨN
Tâm không thích sao biết thơ mà nhặt,
Ý không thèm sao giữ lại để xem,
Dặn lòng chung thủy cùng em,
Gặp Thơ cứ thẩn,vẫn lem nhem !...Bởi già ?
Hoaphongteen
Ý không thèm sao giữ lại để xem,
Dặn lòng chung thủy cùng em,
Gặp Thơ cứ thẩn,vẫn lem nhem !...Bởi già ?
Hoaphongteen
hoaphongteen- Members
- Tổng số bài gửi : 126
Age : 67
Reputation : 0
Registration date : 26/03/2010
HÃY CHO NHAU
Mời cả nhà cùng thơ thẫn với tứ thơ của Tôn Nữ Hỷ Khương (tác giả của bài thơ nổi tiếng Còn Gặp Nhau).
HÃY CHO NHAU
Một cơn gió nhẹ thoảng qua,
Dễ đưa ta đến lìa xa cõi đời,
Để kết thúc một kiếp người,
Mong manh như giọt sương rơi đầu cành!
Thế mà cứ mãi quẩn quanh,
Ghét ghen, sân hận, tranh giành, hơn thua.
Đang là bạn, hóa ra thù,
Đang thân thiết, bỗng thờ ơ lạnh lùng.
Cùng trong cõi tạm sống chung,
Chơi vơi bể khổ - mênh mông đất trời.
Hãy cho nhau những nụ cười,
Hãy cho nhau trọn tình người – niềm vui.
Hãy cho nhau vị ngọt bùi,
Hãy cho nhau vạn ngàn lời yêu thương,
Tròn câu hiếu đạo cương thường…
TÔN NỮ HỶ KHƯƠNG
Nguồn: http://www.vanchuongviet.org
HÃY CHO NHAU
Một cơn gió nhẹ thoảng qua,
Dễ đưa ta đến lìa xa cõi đời,
Để kết thúc một kiếp người,
Mong manh như giọt sương rơi đầu cành!
Thế mà cứ mãi quẩn quanh,
Ghét ghen, sân hận, tranh giành, hơn thua.
Đang là bạn, hóa ra thù,
Đang thân thiết, bỗng thờ ơ lạnh lùng.
Cùng trong cõi tạm sống chung,
Chơi vơi bể khổ - mênh mông đất trời.
Hãy cho nhau những nụ cười,
Hãy cho nhau trọn tình người – niềm vui.
Hãy cho nhau vị ngọt bùi,
Hãy cho nhau vạn ngàn lời yêu thương,
Tròn câu hiếu đạo cương thường…
TÔN NỮ HỶ KHƯƠNG
Nguồn: http://www.vanchuongviet.org
huynhminhthanh- Members
- Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008
KHI THU RỤNG
Em có bao giờ nói với anh
Những câu tình tứ, thuở ngày xanh;
Khi thu rụng lá bên hè vắng
Tiếng sáo ngân xa vẳng trước mành.
Em có bao giờ nghĩ tới anh,
Khi tay vin rũ lá trên cành?
Cười chim, cợt gió, nào đâu biết:
Chua chát lòng anh biết mấy tình?
Lòng anh như nước hồ thu lạnh,
Quạnh quẽ đêm soi bóng nguyệt tà...
Ngày tháng anh mong chầm chậm lại,
Hững hờ em mặc tháng ngày qua...
Mùa đông đến đón ở bên sông,
Vội vã cô em đi lấy chồng,
Em có nhớ chăng ngày hạ thắm:
Tình anh lưu luyến một bên lòng?
Lưu Trọng Lư
Ghi chú: Được biết có một số tập thơ đăng bài này dưới tên "Khi Thu Rụng Lá".
________________________________________________________________________
Trích trong cuốn hồi ký Nửa Đêm Sực Tỉnh của Lưu Trọng Lư.
...
Với bài thơ" "Khi thu rụng lá" nào có biết mình nhớ ai, mình thương, mình mong, mình đợi ai ? Có thể người chẳng bao giờ gặp, có thể người đã đi qua như một cái bóng nghiêng nghiêng không nhìn rõ. Cũng có thể lướt qua rồi mất hẳn... Bài thơ này không phải là bài thơ hay của tôi - vì chẳng có vẻ gì sáng tạo rõ nét. Nhưng sao tôi yêu đến thế, khi chỉ một mình tôi thường ngâm:
"Cười chim cợt gió nào ai biết
Chua chát lòng anh biết mấy tình"
Từ trong man mát hư không mà bị chích, bị châm, bị xé, lấy cái đau xót vơ làm cái đau xót của mình, như một tín đồ lấy đó làm một hạnh phúc trời cho, được triền miên sống trong hạnh phúc yêu thương mãi mãi.
"Ngày tháng anh mong chầm chậm lại
Hững hờ em mặc tháng ngày qua..."
Yêu thuần chất, mộng thuần chất, đẻ ra thơ thuần chất... Sẽ đẩy lùi những ý xấu, đắp thêm mộng đẹp cho tâm hồn.
Trong thơ có thu lạnh, có hè ấm để rồi chờ cho đông đến một cách đột ngột cướp đi cái bóng yêu vất trả cho nhà chồng...
"Mùa đông đến ở bên sông
Vội vã cô em đi lấy chồng...
Em có biết chăng ngày hạ thắm!
Tình anh lưu luyến một bên lòng ?"
Với bài thơ" "Khi thu rụng lá" nào có biết mình nhớ ai, mình thương, mình mong, mình đợi ai ? Có thể người chẳng bao giờ gặp, có thể người đã đi qua như một cái bóng nghiêng nghiêng không nhìn rõ. Cũng có thể lướt qua rồi mất hẳn... Bài thơ này không phải là bài thơ hay của tôi - vì chẳng có vẻ gì sáng tạo rõ nét. Nhưng sao tôi yêu đến thế, khi chỉ một mình tôi thường ngâm:
"Cười chim cợt gió nào ai biết
Chua chát lòng anh biết mấy tình"
Từ trong man mát hư không mà bị chích, bị châm, bị xé, lấy cái đau xót vơ làm cái đau xót của mình, như một tín đồ lấy đó làm một hạnh phúc trời cho, được triền miên sống trong hạnh phúc yêu thương mãi mãi.
"Ngày tháng anh mong chầm chậm lại
Hững hờ em mặc tháng ngày qua..."
Yêu thuần chất, mộng thuần chất, đẻ ra thơ thuần chất... Sẽ đẩy lùi những ý xấu, đắp thêm mộng đẹp cho tâm hồn.
Trong thơ có thu lạnh, có hè ấm để rồi chờ cho đông đến một cách đột ngột cướp đi cái bóng yêu vất trả cho nhà chồng...
"Mùa đông đến ở bên sông
Vội vã cô em đi lấy chồng...
Em có biết chăng ngày hạ thắm!
Tình anh lưu luyến một bên lòng ?"
...
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết