ĐÔNG!
4 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
ĐÔNG!
Bây giờ là cuối thu...buổi sáng đã có chút heo may lành lạnh báo tin Đông sắp về,mời các bạn ghé đây cùng nghe lại những ca khúc mùa đông cũ!
Khởi đầu hãy nghe giọng hát Hồng Nhung với ca khúc Nỗi nhớ mùa đông của Phú Quang phổ từ bài thơ của nữ thi sĩ Thảo Phương dưới đây:
Không đề gửi mùa đông
Dường như ai đi ngang cửa,
Hay là ngọn gió mải chơi ?
Chút nắng vàng thu se nhẹ,
Chiều nay,
Cũng bỏ ta rồi.
Làm sao về được mùa đông ?
Chiều thu - cây cầu…
Đã gãy.
Lá vàng chìm bến thời gian,
Đàn cá - im lìm - không quẫy.
Ừ, thôi…
Mình ra khép cửa,
Vờ như mùa đông đang về!
Khởi đầu hãy nghe giọng hát Hồng Nhung với ca khúc Nỗi nhớ mùa đông của Phú Quang phổ từ bài thơ của nữ thi sĩ Thảo Phương dưới đây:
Không đề gửi mùa đông
Dường như ai đi ngang cửa,
Hay là ngọn gió mải chơi ?
Chút nắng vàng thu se nhẹ,
Chiều nay,
Cũng bỏ ta rồi.
Làm sao về được mùa đông ?
Chiều thu - cây cầu…
Đã gãy.
Lá vàng chìm bến thời gian,
Đàn cá - im lìm - không quẫy.
Ừ, thôi…
Mình ra khép cửa,
Vờ như mùa đông đang về!
huynhminhthanh- Members
- Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008
MỘT MÙA ĐÔNG.
I
Đôi mắt em lặng buồn
Nhìn thôi mà chẳng nói,
Tình đôi ta vời vợi
Có nói cũng không cùng.
Yêu hết một mùa đông
Không một lần đã nói,
Nhìn nhau buồn vời vợi
Có nói cũng không cùng.
Trời hết một mùa đông
Gió bên thềm thổi mãi,
Qua rồi mùa ân ái:
Đàn sếu đã sang sông.
Em ngồi trong song cửa
Anh đứng dựa tường hoa,
Nhìn nhau mà lệ ứa,
Một ngày một cách xa.
Đây là dải Ngân Hà,
Anh là chim Ô thước
Sẽ bắc cầu nguyện ước
Một đêm một lần qua.
Để mặc anh đau khổ,
ái ân giờ tận số,
Khép chặt đôi cánh song!
Khép cả một tấm lòng!
II
Em là gái trong khung cửa,
Anh là mây bốn phương trời;
Anh theo cánh gió chơi vơi,
Em vẫn nằm trong nhung lụa.
Em chỉ là người em gái thôi,
Người em sầu mộng của muôn đời,
Tình em như tuyết giăng đầu núi,
Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời.
Ai bảo em là giai nhân
Cho đời anh đau khổ?
Ai bảo em ngồi bên cửa sổ
Cho vướng víu nợ thi nhân?
Ai bảo em là giai nhân
Cho lệ tràn đêm xuân?
Cho tình tràn trước ngõ?
Cho mộng tràn gối chăn?
III
Ngày một ngày hai cách biệt nhau
Chẳng được cùng em kê gối sầu,
Khóc chuyện thế gian cười ngặt nghẽo,
Cùng cười những chuyện thế gian đau.
Ngày hôm tiễn biệt buồn say đắm
Em vẫn đùa nô uống rượu say.
Em có biết đâu đời vắng lạnh,
Lạnh buồn như ngọn gió heo may.
Môi em đượm sặc mùi nho tươi,
Đôi má em hồng chúm nụ cười,
Đôi mắt em say màu sáng lạn,
Trán em để lỏng làn tóc rơi.
Tuy môi em uống, lòng anh say,
Lời em càng nói càng chua cay
Anh muốn van em đừng nói nữa,
Lệ buồn sẽ nhỏ trong đêm nay.
IV
Hãy xếp lại muôn vàn ân ái
Đừng trách nhau, đừng ái ngại nhau,
Thuyền yêu không ghé bến sầu
Như đêm thiếu phụ bên lầu không trăng.
Hãy như chiếc sao băng băng mãi
Để lòng buồn, buồn mãi không thôi.
(Tiếng thu - 1939)
LƯU TRỌNG LƯ
Hoàng Thanh Tâm phổ nhạc với tựa cùng tên – Xuân Sơn trình bày.
huynhminhthanh- Members
- Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008
Tản mạn một chút về bài thơ MỘT MÙA ĐÔNG.
LƯU TRỌNG LƯ
Sinh năm 1912 ở Cao-Lao hạ, huyện Bố-trạch (Quảng-bình), học trường Quốc-học Huế đến năm thứ ba ra Hà-nội học tư rồi bỏ đi làm báo, làm sách.
Chủ trương Ngân-sơn Tùng-thư, Huế (1933-1934).
Đã viết giúp: Phụ-nữ Tân-văn, Phụ-nữ Thời-đàm, Tiến-hoá, Hà-nội báo, Tân-thiếu-niên, Tao-đàn,...
Đã xuất bản: Tiếng Thu (1939)
(trích trong "Tiếng Thu - Thơ hay tiền chiến" tái bản tại miền Nam, ngày 5 tháng 12 năm 1968 do Hoa Tiên phát hành)
Bà Phùng Thị Cúc, tức điêu khắc gia Điềm Phùng Thị, là đối tượng của bài thơ Một Mùa Đông. Sau này ông còn có bài thơ Mộng Chiều Về, đề tặng "người bạn cũ họ Phùng".
Lưu Trọng Lư kể lại về bài Một Mùa Đông
(Trích trong hồi ký Nửa Đêm Sực Tỉnh)
...
Lúc ấy, sau này, thật lạ lùng là mỗi lần khi tôi bất thần mở cửa sổ, y rằng tôi lại thấy Cúc: khi thì đang ngồi đọc sách ôn bài, khi thì đang rứt một cánh hoa trên bàn. Có khi Cúc chẳng làm gì, ngồi suy tư hay mơ mộng. Lại có khi ở trường về, tôi chợt nghe một tiếng ho nhẹ. Tôi nhẹ nhàng mở hé một cánh cửa. Không phải chúng tôi chào nhau mà nhìn nhau một lát, rồi cúi đầu, e thẹn.
Thường thì Cúc không để cho cái phút nhìn nhau đó được kéo dài. Cúc vụt đứng lên, rời cửa sổ kèm thêm một tiếng thở dài có vẻ như bực dọc. Tôi nhớ có lần, khi tôi mở cửa sổ, Cúc không ngước lên nhìn tôi, rồi cứ thế, cho đến lúc cánh cửa như tự nó lại khép lại. Dầu tôi có viết đoạn "tình sử" này đến một vài trăm trang, thì cũng bấy nhiêu việc lặp đi lặp lại... Cũng chả có điều gì khác: Cửa sổ mở rồi lại đóng, đóng rồi lại mở. Thế mà cái nhìn, cái trông, cái đợi đã thấm vào ruột gan từ ngày nào rồi.
Một mùa đông đã trôi qua. Làm sao tôi nhớ được biết bao lần Cúc đã vào giấc mơ của tôi. Nhớ làm sao hết được những tiếng ho. Ấy thế mà lại kêu gào lên như giữa một ngàn trùng xa cách:
"Em là giải Ngân Hà
Anh là chim Ô Thước
Sẽ bắc cầu nguyện ước
Một đêm một lần qua"
Cái gì đã xảy ra vậy? Với cũng chẳng muốn với tới, lui cũng chẳng thể lui cho. Và qua mấy mùa đông, từ hai đầu dây cũng chỉ còn một kết luận:
"Em chỉ là người em gái thôi!
Người em sầu mộng của muôn đời
Tình em như tuyết giăng đầu núi
Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời!"
Cúc lại mỗi sáng cắp sách tới trường, ở trường về, ném qua tôi một cái nhìn đầy sóng gió, có phần như trách giận tôi nhiều lắm. Tất cả tội lỗi đổ cho tôi hết. Tôi lấy gương nhỏ soi mặt nhìn đôi mắt mình... Vẫn mình đó, hiền khô. Nếu Phạm Hầu là con nai nhỏ của tôi, thì bây giờ tôi cũng chỉ là con nai lớn của Phạm Hầu. Tôi nhớ tấm ảnh 17 tuổi của tôi chụp ở Khải Xương... sao mà vô tội đến thế. Tôi mà làm nên tội cho ai được? Tôi làm bài thơ "Một mùa đông" chuyện người trong mộng ảo rồi cuối cùng có nỗi đau thật, có giọt nước mắt thật, nước mắt người!
Quả nỗi buồn đã đến, và có phải, cái buồn đã dẫn tới cái giận? Dẫu sao tôi cũng đã tìm lời biện hộ cho mình:
"Ai bảo em là giai nhân
Cho đời anh đau khổ
Ai bảo em ngồi bên cửa sổ
Cho vương víu nợ thi nhân"
Lý lẽ đến buồn cười! Làm giai nhân là một cái tội ư? Lý lẽ còn buồn cười hơn nữa, ngồi bên cửa sổ cũng có thể là một cái tội? Nếu cửa sổ tôi không mở thì đâu có chuyện thi nhân! Trong Chartreuse de Parme, sau này tôi có đọc, tôi thấy giữa cửa sổ, qua vách có đục, có khoét và có giăng dây giữa anh chàng và chị chàng, nếu có tội, thì tự ý hai người đã làm nên tội. Còn tình yêu ở đây, có cơ sở lý luận riêng của mình.
Khi tôi viết: "Anh sẽ theo cánh gió chơi vơi" hoặc "Anh là mây bốn phương trời."
thì tôi không phải là mây gió giữa trời nên cuối cùng, đành lấy tuyết trong mà phủ cho người em gái! Đó là tất cả nguyện ước thật sự của người ghé chân bên cửa sổ một chiều đông. Mộng và đời là hai sợi chỉ ngang dọc trên khung cửi. Đời đẻ ra mộng và mộng lại dệt nên đời.
...
Mời các bạn nghe ca khúc "Mắt Buồn" được nhạc sĩ Phạm Đình Chương phổ nhạc từ bài thơ MỘT MÙA ĐÔNG của Lưu Trọng Lư qua giọng ca của Duy Trác.Lúc ấy, sau này, thật lạ lùng là mỗi lần khi tôi bất thần mở cửa sổ, y rằng tôi lại thấy Cúc: khi thì đang ngồi đọc sách ôn bài, khi thì đang rứt một cánh hoa trên bàn. Có khi Cúc chẳng làm gì, ngồi suy tư hay mơ mộng. Lại có khi ở trường về, tôi chợt nghe một tiếng ho nhẹ. Tôi nhẹ nhàng mở hé một cánh cửa. Không phải chúng tôi chào nhau mà nhìn nhau một lát, rồi cúi đầu, e thẹn.
Thường thì Cúc không để cho cái phút nhìn nhau đó được kéo dài. Cúc vụt đứng lên, rời cửa sổ kèm thêm một tiếng thở dài có vẻ như bực dọc. Tôi nhớ có lần, khi tôi mở cửa sổ, Cúc không ngước lên nhìn tôi, rồi cứ thế, cho đến lúc cánh cửa như tự nó lại khép lại. Dầu tôi có viết đoạn "tình sử" này đến một vài trăm trang, thì cũng bấy nhiêu việc lặp đi lặp lại... Cũng chả có điều gì khác: Cửa sổ mở rồi lại đóng, đóng rồi lại mở. Thế mà cái nhìn, cái trông, cái đợi đã thấm vào ruột gan từ ngày nào rồi.
Một mùa đông đã trôi qua. Làm sao tôi nhớ được biết bao lần Cúc đã vào giấc mơ của tôi. Nhớ làm sao hết được những tiếng ho. Ấy thế mà lại kêu gào lên như giữa một ngàn trùng xa cách:
"Em là giải Ngân Hà
Anh là chim Ô Thước
Sẽ bắc cầu nguyện ước
Một đêm một lần qua"
Cái gì đã xảy ra vậy? Với cũng chẳng muốn với tới, lui cũng chẳng thể lui cho. Và qua mấy mùa đông, từ hai đầu dây cũng chỉ còn một kết luận:
"Em chỉ là người em gái thôi!
Người em sầu mộng của muôn đời
Tình em như tuyết giăng đầu núi
Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời!"
Cúc lại mỗi sáng cắp sách tới trường, ở trường về, ném qua tôi một cái nhìn đầy sóng gió, có phần như trách giận tôi nhiều lắm. Tất cả tội lỗi đổ cho tôi hết. Tôi lấy gương nhỏ soi mặt nhìn đôi mắt mình... Vẫn mình đó, hiền khô. Nếu Phạm Hầu là con nai nhỏ của tôi, thì bây giờ tôi cũng chỉ là con nai lớn của Phạm Hầu. Tôi nhớ tấm ảnh 17 tuổi của tôi chụp ở Khải Xương... sao mà vô tội đến thế. Tôi mà làm nên tội cho ai được? Tôi làm bài thơ "Một mùa đông" chuyện người trong mộng ảo rồi cuối cùng có nỗi đau thật, có giọt nước mắt thật, nước mắt người!
Quả nỗi buồn đã đến, và có phải, cái buồn đã dẫn tới cái giận? Dẫu sao tôi cũng đã tìm lời biện hộ cho mình:
"Ai bảo em là giai nhân
Cho đời anh đau khổ
Ai bảo em ngồi bên cửa sổ
Cho vương víu nợ thi nhân"
Lý lẽ đến buồn cười! Làm giai nhân là một cái tội ư? Lý lẽ còn buồn cười hơn nữa, ngồi bên cửa sổ cũng có thể là một cái tội? Nếu cửa sổ tôi không mở thì đâu có chuyện thi nhân! Trong Chartreuse de Parme, sau này tôi có đọc, tôi thấy giữa cửa sổ, qua vách có đục, có khoét và có giăng dây giữa anh chàng và chị chàng, nếu có tội, thì tự ý hai người đã làm nên tội. Còn tình yêu ở đây, có cơ sở lý luận riêng của mình.
Khi tôi viết: "Anh sẽ theo cánh gió chơi vơi" hoặc "Anh là mây bốn phương trời."
thì tôi không phải là mây gió giữa trời nên cuối cùng, đành lấy tuyết trong mà phủ cho người em gái! Đó là tất cả nguyện ước thật sự của người ghé chân bên cửa sổ một chiều đông. Mộng và đời là hai sợi chỉ ngang dọc trên khung cửi. Đời đẻ ra mộng và mộng lại dệt nên đời.
...
huynhminhthanh- Members
- Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008
BÀI TÌNH CA MÙA ĐÔNG
Bài tình ca mùa Đông
anh hát giữa đêm trời giá
Tình còn mãi chờ mong
thấp thoáng bóng em vợi xa
Hẹn hò sẽ vì nhau qua phong ba
anh cố bước, đôi chân chậm quá!
Để rồi sắp gặp nhau,
mới biết em không đợi nữa
Trời lại thêm mùa đông,
cho tuyết than trên đầu non
Kỷ niệm giăng ngang đêm nay trong mưa
anh hứng nốt những giọt cuối mùa
Êm êm, ngoài kia nhạc đêm đông!
Anh nhớ khi mặn nồng,
Xin cám ơn em một thời xuân
Giờ còn đâu mà mong,
cho chút duyên nghe còn ấm
Bài tình ca mùa Đông
hát mãi đôi môi lạnh cậm
Lòng thì vẫn hẹn cơn đau nguôi ngoai,
Sao nỗi nhớ mỗi ngày mỗi đầy
Nhạc Trầm Tử Thiêng - Thế Sơn trình bày.
huynhminhthanh- Members
- Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008
Mùa Đông Sắp Đến
Để rồi sắp gặp nhau
Mới biết em không đợi nữa!
....
Nghe Bài Tình Ca Mùa Đông buồn quá đổi mặc dầu điệu tango cũng rất rộn ràng
Mãi tiếc Thu mà quên mất Mùa Đông Sắp Đến!!!!!
Mùa đông sắp đến trong thành phố
Buổi chiều trời lạnh
Heo may từng cơn gió
Bước chân về căn gác nhỏ
Nhìn xuống công viên...
Ngồi xem lá úa trên đường vắng
Buổi chiều ngủ vùi
Cô đơn còn theo dấu
Những đêm dài nghe tiếng sầu
Thì thầm với nhau
Cho anh yêu em thêm một lần nữa, rồi mai giã từ
Mất em đi rồi, đời vắng đi tiếng cười
Mình anh ở lại trong tiếc nuối...
Mùa đông sắp đến trong thành phố
Buổi chiều trời lạnh
Heo may từng cơn gió
Bước chân về căn gác nhỏ
Khi mùa đông đến trong thành phố
Mới biết em không đợi nữa!
....
Nghe Bài Tình Ca Mùa Đông buồn quá đổi mặc dầu điệu tango cũng rất rộn ràng
Mãi tiếc Thu mà quên mất Mùa Đông Sắp Đến!!!!!
Mùa đông sắp đến trong thành phố
Buổi chiều trời lạnh
Heo may từng cơn gió
Bước chân về căn gác nhỏ
Nhìn xuống công viên...
Ngồi xem lá úa trên đường vắng
Buổi chiều ngủ vùi
Cô đơn còn theo dấu
Những đêm dài nghe tiếng sầu
Thì thầm với nhau
Cho anh yêu em thêm một lần nữa, rồi mai giã từ
Mất em đi rồi, đời vắng đi tiếng cười
Mình anh ở lại trong tiếc nuối...
Mùa đông sắp đến trong thành phố
Buổi chiều trời lạnh
Heo may từng cơn gió
Bước chân về căn gác nhỏ
Khi mùa đông đến trong thành phố
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Đêm Đông
Tặng người "bạn già" ngày trước!... lần nào đó đã ghé "Quán Thời Gian"
Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống
Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông
Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời
Cùng mây xám về ngang lưng trời
Thời gian như ngừng trong tê tái
Cây trút lá cuốn theo chiều mây
Mưa giăng mắc nhớ nhung, tiêu điều
Sương thướt tha bay, ôi! đìu hiu
Đêm đông, xa trông cố hương buồn lòng chinh phu
Đêm đông, bên song ngẩn ngơ kìa ai mong chồng
Đêm đông, thi nhân lắng nghe tâm hồn tương tư
Đêm đông, ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng
Gió nghiêng, chiều say
Gió lay ngàn cây,
Gió nâng thuyền mây
Gió reo sầu miên
Gió đau niềm riêng
Gió than triền miên
Đêm đông, ôi ta nhớ nhung
Đường về xa xa
Đêm đông, ta mơ giấc mơ, gia đình, yêu đương
Đêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương
Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông không nhà
huynhminhthanh- Members
- Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008
MÙA ĐÔNG CỦA ANH.
Ngày nào anh yêu em, anh đã quen trong cay đắng tuyệt vời.
Ngày nào em yêu anh, em hẳn quên với trời hạnh phúc mới
Em ơi Đông lại về từ trăm năm lạnh giá
Tim anh như ngừng thở, từ sau ân tình đó ...
Em nghe không? Mùa đông, mùa đông
Ngày nào ta xa nhau, anh bước sâu trong vũng tối nhạt nhòa
Từng mùa đông theo qua, anh đã quen với đường đời băng giá
Xưa hôn em một lần, rồi đau thương tràn lấp
Anh yêu em một ngày và xa em trọn kiếp
Nên anh yêu mùa đông, nên anh yêu mùa đông, ôi Mùa Đông của anh.
...
Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình ái.
Anh chỉ là người say bên đường em nhìn thấy.
Anh đi đi, người điên không biết nhớ và người say không biết buồn ...
Những cuộc tình dương gian, muôn đời không nghĩa lý ...
Nhưng người vẫn tìm nhau trong vòng tay tình ý
Như đôi ta ... niềm yêu xưa chỉ còn một vì sao anh lẻ loi.
Trời lập đông chưa em, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi
Để mặc anh lang thang, ôm giá băng ngỡ thầm người yêu tới.
Đêm chia ly em về, đường khuya em bật khóc ...
Anh xa em thật rồi, làm sao quên mùi tóc
Em hỡi em, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian
...
Em hỡi em, có phải tình băng giá là tình nồng hai chúng tạ
Nhạc Trần Thiện Thanh-Nhật Trường trình bày.
huynhminhthanh- Members
- Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008
Re: ĐÔNG!
Mùa Thu bắt đầu từ 23-09 dến 23-12, còn 2 tháng nữa mới tới Đông.
Mùa Thu đẹp và lãng mạng sao quí vị lại kết thúc sớm quá vậy?
Nghĩ đến mùa Đông thấy lạnh quá, lạnh thấu xương khi có gió nên muốn Thu đừng đi và Đông hãy chậm đến.
Mùa Thu đẹp và lãng mạng sao quí vị lại kết thúc sớm quá vậy?
Nghĩ đến mùa Đông thấy lạnh quá, lạnh thấu xương khi có gió nên muốn Thu đừng đi và Đông hãy chậm đến.
danghmai- Members
- Tổng số bài gửi : 86
Location : Canada
Reputation : 0
Registration date : 02/01/2008
Re: ĐÔNG!
Chào Hoàng Mai!
Hi hi ở chổ tính toán về mùa màng thì Đông & Tây không gặp nhau rồi
Bên Đông hiện nay là tiết Hàn lộ-23tháng10 là tiết Sương Giáng tức cuối thu đến 7 tháng 11 đã là Lập Đông rồi!
Ở đâu quen đó nên mùa Thu ở đây đã sắp khuất nào có biết đâu bên ấy vẫn còn Thu!
Hi hi ở chổ tính toán về mùa màng thì Đông & Tây không gặp nhau rồi
Bên Đông hiện nay là tiết Hàn lộ-23tháng10 là tiết Sương Giáng tức cuối thu đến 7 tháng 11 đã là Lập Đông rồi!
Ở đâu quen đó nên mùa Thu ở đây đã sắp khuất nào có biết đâu bên ấy vẫn còn Thu!
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Re: ĐÔNG!
Phạm Huynh ơi !
Nếu có thể Huynh ...giử mùa Thu lại đi ,HM nói mùa Thu đẹp và lãng mạn lắm lắm lận ...
Còn tiểu muội đã nói với Huynh :
"Ngập ngừng Đông khẻ đến .."
Chỉ Ngập ngừng thôi mà Huynh ,Huynh ..đừng cho Đông đến sớm!! ..sợ lắm cái lạnh khắc nghiệt của Đông !..
Nếu có thể Huynh ...giử mùa Thu lại đi ,HM nói mùa Thu đẹp và lãng mạn lắm lắm lận ...
Còn tiểu muội đã nói với Huynh :
"Ngập ngừng Đông khẻ đến .."
Chỉ Ngập ngừng thôi mà Huynh ,Huynh ..đừng cho Đông đến sớm!! ..sợ lắm cái lạnh khắc nghiệt của Đông !..
TL- Members
- Tổng số bài gửi : 172
Age : 66
Reputation : 0
Registration date : 12/07/2009
SẦU ĐÔNG
Muốn hay không thì mùa Đông cũng đến!Saigon đã chớm lạnh lại thêm cả ngày hôm nay mưa rĩ rã....Đông không sầu thì ta cũng sầu thôi!
Chiều nay gió đông về, dừng chân trên bến xưa
Đời trai gió sương, về thăm cố hương.
Tìm bao nhớ thương,mà sao phố phường vắng
Tình sầu lạnh buốt đêm trường.
Rồi ngày mai sẽ ra đi phương trời,
Biết đâu trên đường vạn nẻo từ ly.
Biết đâu cuộc đời ngày mai đổi thay.
Mà tôi vẫn còn tiếc, nhớ phút giây ban đầu
Ngại ngùng bước chân buồn
Em đã sang ngang rồi,
Đành thôi nhớ mong,gửi theo gió đông
tình yêu giá băng về nơi cuối trời, nhớ
Sầu đông còn đến bao giờ.
Nhạc Khánh Băng - Nguyễn Hưng trình bày
Chiều nay gió đông về, dừng chân trên bến xưa
Đời trai gió sương, về thăm cố hương.
Tìm bao nhớ thương,mà sao phố phường vắng
Tình sầu lạnh buốt đêm trường.
Rồi ngày mai sẽ ra đi phương trời,
Biết đâu trên đường vạn nẻo từ ly.
Biết đâu cuộc đời ngày mai đổi thay.
Mà tôi vẫn còn tiếc, nhớ phút giây ban đầu
Ngại ngùng bước chân buồn
Em đã sang ngang rồi,
Đành thôi nhớ mong,gửi theo gió đông
tình yêu giá băng về nơi cuối trời, nhớ
Sầu đông còn đến bao giờ.
Nhạc Khánh Băng - Nguyễn Hưng trình bày
huynhminhthanh- Members
- Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008
MỘT NGÀY VUI MÙA ĐÔNG
Hehe Đời là thế có người sầu với mùa đông nhưng cũng có người vui cùng nó!
Hõng tin thì mời nghe
Em lên ngày mai
đường gió trăng cài
mong em từng giây
rộn ràng như ngây
ô hay mùa đông
mà xuân đã lâng lâng
ô hay mùa đông
mà mai đã lên bông
vì gót chân in dấu ân tình
hoa lá ngỡ như mùa xuân
mùa xuân ái ân
nhưng trên thềm gác
chờ đến trăng tà
em ơi vì đâu
hẹn rồi thờ ơ
xuân sang rồi sao
mà hoa nở không tươi
xuân qua rồi sao
mà tim đã đơn côi
vì đã cho nhau những mong chờ
hãy nở để quên tình yêu
tình yêu nhớ mong
qua hôm sau
nghe gió thoảng như đi mau
mây trắng đã trao cho nhau
những ái ân không màu
khi không yêu đâu biết
nắng hay phai nhanh
đâu biết mắt hay long lanh
khi ái ân tan tành
rồi đến ngày kia
ga buồn chờ mãi người yêu
thềm ga vắng tanh
ai như người yêu?
màu áo mây chiều
ai như người yêu ?
lạnh lùng cô liêu
ô hay vì sao
mà em đến nơi này ?
ô hay vì sao
mà em nhớ hôm nay ?
vì trót yêu anh
áo vai gầy không nỡ
để anh mùa xuân
mùa xuân nhớ mong ...
Hõng tin thì mời nghe
Em lên ngày mai
đường gió trăng cài
mong em từng giây
rộn ràng như ngây
ô hay mùa đông
mà xuân đã lâng lâng
ô hay mùa đông
mà mai đã lên bông
vì gót chân in dấu ân tình
hoa lá ngỡ như mùa xuân
mùa xuân ái ân
nhưng trên thềm gác
chờ đến trăng tà
em ơi vì đâu
hẹn rồi thờ ơ
xuân sang rồi sao
mà hoa nở không tươi
xuân qua rồi sao
mà tim đã đơn côi
vì đã cho nhau những mong chờ
hãy nở để quên tình yêu
tình yêu nhớ mong
qua hôm sau
nghe gió thoảng như đi mau
mây trắng đã trao cho nhau
những ái ân không màu
khi không yêu đâu biết
nắng hay phai nhanh
đâu biết mắt hay long lanh
khi ái ân tan tành
rồi đến ngày kia
ga buồn chờ mãi người yêu
thềm ga vắng tanh
ai như người yêu?
màu áo mây chiều
ai như người yêu ?
lạnh lùng cô liêu
ô hay vì sao
mà em đến nơi này ?
ô hay vì sao
mà em nhớ hôm nay ?
vì trót yêu anh
áo vai gầy không nỡ
để anh mùa xuân
mùa xuân nhớ mong ...
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Đêm Chợ Phiên Mùa Đông
Gặp nhau rồi thì cùng nhau đi chợ đêm mùa đông để thấy...
...gío rung ngọn đèn vàng
gío theo lòng rộn ràng
rồi...
Mơ môi em hoa thơm trinh nguyên
Mơ tay em mang bao yêu thương .....
Hoa ngân vang lời ái ân
Môi say cười gío Đông
Em mơ lời tha thiết ân cần
Sao sao ơi chờ gío đưa
Thì thầm trong bóng đêm dịu êm
Nghiêng cánh hoa chờ dư âm xa
Trong bóng đêm màu môi phôi pha
Nhưng mắt em ngời lên sao sa
Buồn như gío Thu vừa qua .
Sau lưng em đèn kết hoa
Mái tóc lộng gío xa
Em say ngàn câu hát chan hoà
Nhưng em ơi lòng cách xa
Nhạc buồn như tiếng ca đường khuya
Sao hỡi sao đừng rơi trong đêm
Mây hỡi mây đừng trôi qua nhanh
Như mắt môi tình yêu đang xanh
Rồi như lá hoa đầu Thu .
Ơi gío rung ngọn đèn vàng
Ôi gío theo lòng rộn ràng
Mơ môi em hoa thơm trinh nguyên
Mơ tay em mang bao yêu thương
Biết đâu rằng !
Rồi mờ hơi sương .
Trên phố khuya âm thầm trong gió Đông
Trên phố khuya âm thầm như ngóng trông
Mắt thơ ngây màu môi sẽ phai nhanh
Tuổi yêu thương còn xanh .
Trong đêm đen tìm bóng em
Xanh xanh màu áo em
Nghiêng nghiêng màu tóc ngắn hoa cài
Môi xinh xinh lòng vắng tanh
Dịu buồn như mắt em còn xanh .
Em hỡi em đừng mơ Thu qua
Như áng mây chiều mau phôi pha
Như gío Đông thường mang đi xa
Một nụ cười thoáng qua .
...gío rung ngọn đèn vàng
gío theo lòng rộn ràng
rồi...
Mơ môi em hoa thơm trinh nguyên
Mơ tay em mang bao yêu thương .....
Hoa ngân vang lời ái ân
Môi say cười gío Đông
Em mơ lời tha thiết ân cần
Sao sao ơi chờ gío đưa
Thì thầm trong bóng đêm dịu êm
Nghiêng cánh hoa chờ dư âm xa
Trong bóng đêm màu môi phôi pha
Nhưng mắt em ngời lên sao sa
Buồn như gío Thu vừa qua .
Sau lưng em đèn kết hoa
Mái tóc lộng gío xa
Em say ngàn câu hát chan hoà
Nhưng em ơi lòng cách xa
Nhạc buồn như tiếng ca đường khuya
Sao hỡi sao đừng rơi trong đêm
Mây hỡi mây đừng trôi qua nhanh
Như mắt môi tình yêu đang xanh
Rồi như lá hoa đầu Thu .
Ơi gío rung ngọn đèn vàng
Ôi gío theo lòng rộn ràng
Mơ môi em hoa thơm trinh nguyên
Mơ tay em mang bao yêu thương
Biết đâu rằng !
Rồi mờ hơi sương .
Trên phố khuya âm thầm trong gió Đông
Trên phố khuya âm thầm như ngóng trông
Mắt thơ ngây màu môi sẽ phai nhanh
Tuổi yêu thương còn xanh .
Trong đêm đen tìm bóng em
Xanh xanh màu áo em
Nghiêng nghiêng màu tóc ngắn hoa cài
Môi xinh xinh lòng vắng tanh
Dịu buồn như mắt em còn xanh .
Em hỡi em đừng mơ Thu qua
Như áng mây chiều mau phôi pha
Như gío Đông thường mang đi xa
Một nụ cười thoáng qua .
tieusontrangsi- Members
- Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008
Một Chiều Đông
Một chiều đông bên sông
Thuyền lênh đênh cặp bến
Đừng qua em ơi, sông nhuốm sương chiều
.....
Dù mai em đưa anh về nơi không mái tranh xa xôi lạnh lùng
Một đêm có ánh sao trời cao tim nao nao
Đường về xôn xao
Rồi đây ai đưa em về nơi ấm êm trăng soi đầy thềm
Nhìn nhau khẽ nói câu: "Thời gian trôi qua mau không phai lạt nhau"
Một chiều đông bên sông
Thuyền lênh đênh cặp bến
Đừng qua em ơi, sông nhuốm sương chiều
Một lần vương thương yêu và vui không bao nhiêu
Chờ xuân tươi kheo sắc thắm muôn nơi
Chiều nay nghe chơi vơi
Nhìn chiếc lá sắp rơi, mưa giăng đầy trời
Ngời sáng, khóe mắt em mừng vui nghe qua đêm..
Thôi đừng gọi tên
Nhạc:Tuấn Khanh - Lê Hiếu trình bày
Thuyền lênh đênh cặp bến
Đừng qua em ơi, sông nhuốm sương chiều
.....
Dù mai em đưa anh về nơi không mái tranh xa xôi lạnh lùng
Một đêm có ánh sao trời cao tim nao nao
Đường về xôn xao
Rồi đây ai đưa em về nơi ấm êm trăng soi đầy thềm
Nhìn nhau khẽ nói câu: "Thời gian trôi qua mau không phai lạt nhau"
Một chiều đông bên sông
Thuyền lênh đênh cặp bến
Đừng qua em ơi, sông nhuốm sương chiều
Một lần vương thương yêu và vui không bao nhiêu
Chờ xuân tươi kheo sắc thắm muôn nơi
Chiều nay nghe chơi vơi
Nhìn chiếc lá sắp rơi, mưa giăng đầy trời
Ngời sáng, khóe mắt em mừng vui nghe qua đêm..
Thôi đừng gọi tên
Nhạc:Tuấn Khanh - Lê Hiếu trình bày
huynhminhthanh- Members
- Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết