Tình nhớ...
3 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Tình nhớ...
Sau bao năm xa cách gặp lại những bạn bè xưa dù chỉ qua điện thoại, email hay chỉ được nhìn lại nhan sắc cố nhân qua Webcam nhưng những tình cảm, nổi niềm nhớ nhung được tỏ bày, chuyện ngày xưa, ngày nay cùng chia sẻ như những ngày còn học chung ôi sao mà....thật khó mà diễn tả được!
...ê, đang mơ mộng hả? sao không trả lời tui?
Giật mình vì quên là Phương cận đang chat với tui qua webcam.
...Không tui đang suy nghĩ
...Suy nghĩ hay đang nhớ tới người xưa?
...người xưa nào?
...còn làm bộ. Tui đi guốc...ý quên ở đây đâu ai mang guốc...à, thì mang giày đi trong bụng mày mà. Mày đang nhớ đến Hằng học ở trường Gia Long phải không?
Tui nghĩ thầm...cái tên này hay thiệt chỉ nhìn qua nét mặt mà hiểu được lòng mình nhưng chẳng lẻ mình chịu thua nó nên tui cải lại
...Mày chỉ đoán mò thôi. Tui đang....mà thôi hôm nay bye ở đây nhé, tui phải có chuyện phải đi.
Sau khi tắt webcam tui vẫn ngồi đó....mà nhớ lại và ước gì...mình được gặp lại cố nhân...dù chỉ một lần...dù chỉ một lần thôi!
Tui quen Hằng trong tòa soạn báo Chính luận vào khoảng đầu năm 74. Ngày xưa tui cũng đã tập tành làm thơ văn và có gửi cho tòa soạn vài bài "thơ con cóc" để gọi là..."có tui đây". Sau đó anh chị....xin lỗi lâu quá đã quên tên...có tổ chức những cuộc thăm viếng các trẻ em mồ côi ở các khu lân cận Saigon và không có cuộc đi nào mà thiếu vắng tui. Tui rất vui vì được sinh hoạt cùng những em nhỏ mồ côi đã mất đi cha mẹ nhưng cũng rất vui vì...được sinh hoạt chung với Hằng!...Ôi cái khuôn mặt, nụ cười đó, cái tà áo trắng của nữ sinh Gia Long sao mà....đẹp quá! Hằng như một Thiên thần và tất cả những cái hay đẹp đó đã trói buộc cái...áo xanh Việt Đức của tui.
Trong giờ học tuy tay tui cầm dũa và đang đứng ở Thủ Đức nhưng hồn tui vấn vương trên con đường Phan thanh Giản để chỉ mong được nhìn ai lúc tan trường dù chỉ qua sự tưởng tượng của một kẻ đang trồng cây...s.!
Mỗi sáng chủ nhật tui thuờng dậy thật sớm để đi xem lễ cùng Hằng ở nhà thờ (mà câu này đúng nghĩa thiệt, tui chỉ đi xem chứ không có đạo). Nhìn Hằng đọc kinh hay hát thánh ca mà hồn tui như muốn bay bổng và chỉ tiếc là cái thời gian đó sao ngắn ngủi quá không để tui được gần Hằng lâu hơn nữa.
Rồi cái ngày đó dù có nói gì cũng đến. Hằng đã cùng gia đình ra đi. Ngày từ biệt ôi sao...nói chẳng nên lời. Nhìn người đi...và tất cả những gì còn lại đều không còn nghĩa lý gì cả đối với tui...
Nhiều năm rồi đã trôi qua. Nợ áo cơm đã làm tui quên đi phần nào "một khúc phim của cuộc đời mình" nhưng bây giờ...bạn bè xưa gặp lại. Dỉ vãng lại hiện về...và cái dỉ vãng đó lại càng hiện ra mảnh liệt hơn bao giờ hết vì có lẻ nó đã bị đè nén suốt bao năm qua để rồi trong đêm trường vắng vẻ , sau những giờ làm việc mệt nhọc, ngồi lặng im trước máy vi tính...nhớ lại ai xưa rồi bỗng chợt ngậm ngùi khi nghe lại bài hát tình nhớ của TCS:
"Tình ngỡ đã quên đi, như lòng cố lạnh lùng.
Người ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang.
Ơi áo xưa lồng lộng, đã xô dạt trời chiều,
Như từng cơn nước rộng xóa một ngày đìu hiu.
Tình ngỡ đã phôi pha nhưng tình vẫn còn đầy
Người ngỡ đã đi xa, nhưng người vẫn quanh đây
Những bước chân mềm mại, đã đi vào đời người,
Như từng viên đá cuội rớt vào lòng biển khơi.
Khi cơn đau chưa dài thì tình như chút nắng,
Khi cơn đau lên đầy thì tình đã mênh mông
Một người về đỉnh cao, một người về vực sâu
Để cuộc tình chìm mau, như bóng chim cuối đèo
Tình ngỡ chết trong nhau, nhưng tình vẫn rộn ràng
Người ngỡ đã quên lâu, nhưng người vẫn bâng khuâng
Những ngón tay ngại ngùng đã ru lại tình gần
Như ngoài khơi gió động hết cuộc đời lênh đênh
Người ngỡ đã xa xưa, nhưng người bỗng lại về
Tình ngỡ sóng xa đưa, nhưng còn quá bao la
Ôi trái tim phiền muộn đã vui lại một giờ,
Như bờ xa nước cạn đã chìm vào cơn mưa. "
...ê, đang mơ mộng hả? sao không trả lời tui?
Giật mình vì quên là Phương cận đang chat với tui qua webcam.
...Không tui đang suy nghĩ
...Suy nghĩ hay đang nhớ tới người xưa?
...người xưa nào?
...còn làm bộ. Tui đi guốc...ý quên ở đây đâu ai mang guốc...à, thì mang giày đi trong bụng mày mà. Mày đang nhớ đến Hằng học ở trường Gia Long phải không?
Tui nghĩ thầm...cái tên này hay thiệt chỉ nhìn qua nét mặt mà hiểu được lòng mình nhưng chẳng lẻ mình chịu thua nó nên tui cải lại
...Mày chỉ đoán mò thôi. Tui đang....mà thôi hôm nay bye ở đây nhé, tui phải có chuyện phải đi.
Sau khi tắt webcam tui vẫn ngồi đó....mà nhớ lại và ước gì...mình được gặp lại cố nhân...dù chỉ một lần...dù chỉ một lần thôi!
Tui quen Hằng trong tòa soạn báo Chính luận vào khoảng đầu năm 74. Ngày xưa tui cũng đã tập tành làm thơ văn và có gửi cho tòa soạn vài bài "thơ con cóc" để gọi là..."có tui đây". Sau đó anh chị....xin lỗi lâu quá đã quên tên...có tổ chức những cuộc thăm viếng các trẻ em mồ côi ở các khu lân cận Saigon và không có cuộc đi nào mà thiếu vắng tui. Tui rất vui vì được sinh hoạt cùng những em nhỏ mồ côi đã mất đi cha mẹ nhưng cũng rất vui vì...được sinh hoạt chung với Hằng!...Ôi cái khuôn mặt, nụ cười đó, cái tà áo trắng của nữ sinh Gia Long sao mà....đẹp quá! Hằng như một Thiên thần và tất cả những cái hay đẹp đó đã trói buộc cái...áo xanh Việt Đức của tui.
Trong giờ học tuy tay tui cầm dũa và đang đứng ở Thủ Đức nhưng hồn tui vấn vương trên con đường Phan thanh Giản để chỉ mong được nhìn ai lúc tan trường dù chỉ qua sự tưởng tượng của một kẻ đang trồng cây...s.!
Mỗi sáng chủ nhật tui thuờng dậy thật sớm để đi xem lễ cùng Hằng ở nhà thờ (mà câu này đúng nghĩa thiệt, tui chỉ đi xem chứ không có đạo). Nhìn Hằng đọc kinh hay hát thánh ca mà hồn tui như muốn bay bổng và chỉ tiếc là cái thời gian đó sao ngắn ngủi quá không để tui được gần Hằng lâu hơn nữa.
Rồi cái ngày đó dù có nói gì cũng đến. Hằng đã cùng gia đình ra đi. Ngày từ biệt ôi sao...nói chẳng nên lời. Nhìn người đi...và tất cả những gì còn lại đều không còn nghĩa lý gì cả đối với tui...
Nhiều năm rồi đã trôi qua. Nợ áo cơm đã làm tui quên đi phần nào "một khúc phim của cuộc đời mình" nhưng bây giờ...bạn bè xưa gặp lại. Dỉ vãng lại hiện về...và cái dỉ vãng đó lại càng hiện ra mảnh liệt hơn bao giờ hết vì có lẻ nó đã bị đè nén suốt bao năm qua để rồi trong đêm trường vắng vẻ , sau những giờ làm việc mệt nhọc, ngồi lặng im trước máy vi tính...nhớ lại ai xưa rồi bỗng chợt ngậm ngùi khi nghe lại bài hát tình nhớ của TCS:
"Tình ngỡ đã quên đi, như lòng cố lạnh lùng.
Người ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang.
Ơi áo xưa lồng lộng, đã xô dạt trời chiều,
Như từng cơn nước rộng xóa một ngày đìu hiu.
Tình ngỡ đã phôi pha nhưng tình vẫn còn đầy
Người ngỡ đã đi xa, nhưng người vẫn quanh đây
Những bước chân mềm mại, đã đi vào đời người,
Như từng viên đá cuội rớt vào lòng biển khơi.
Khi cơn đau chưa dài thì tình như chút nắng,
Khi cơn đau lên đầy thì tình đã mênh mông
Một người về đỉnh cao, một người về vực sâu
Để cuộc tình chìm mau, như bóng chim cuối đèo
Tình ngỡ chết trong nhau, nhưng tình vẫn rộn ràng
Người ngỡ đã quên lâu, nhưng người vẫn bâng khuâng
Những ngón tay ngại ngùng đã ru lại tình gần
Như ngoài khơi gió động hết cuộc đời lênh đênh
Người ngỡ đã xa xưa, nhưng người bỗng lại về
Tình ngỡ sóng xa đưa, nhưng còn quá bao la
Ôi trái tim phiền muộn đã vui lại một giờ,
Như bờ xa nước cạn đã chìm vào cơn mưa. "
Được sửa bởi Quang74CKO ngày 4/6/2012, 01:14; sửa lần 2.
Quang74CKO- Tổng số bài gửi : 673
Age : 65
Reputation : 0
Registration date : 14/05/2012
Re: Tình nhớ...
Hưởng có thể vào địa chỉ này để tìm lại người xưa (click vào năm học để tìm danh sách liên lạc) :http://www.gialong.org/class_years.htm
Re: Tình nhớ...
Danke mein Freund. Cái áo tím trong Film rất thích hợp với trường Gia Long vì trường này ngày xưa còn được mệnh danh là trường áo tím.
Quang74CKO- Tổng số bài gửi : 673
Age : 65
Reputation : 0
Registration date : 14/05/2012
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết