DIỄN ĐÀN KỸ THUẬT VIỆT ĐỨC - KIỂU MẪU
CHÀO MỪNG CÁC BẠN TRỞ VỀ MÁI TRƯỜNG XƯA ...

Join the forum, it's quick and easy

DIỄN ĐÀN KỸ THUẬT VIỆT ĐỨC - KIỂU MẪU
CHÀO MỪNG CÁC BẠN TRỞ VỀ MÁI TRƯỜNG XƯA ...
DIỄN ĐÀN KỸ THUẬT VIỆT ĐỨC - KIỂU MẪU
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG

4 posters

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty VĨNH BIỆT NHÀ THƠ HỮU LOAN

Bài gửi by huynhminhthanh 19/3/2010, 22:36

Khi vào quán hẳn quý khách đã được biết nhà thơ Hữu Loan vừa từ trần sáng nay 19/3/2010.Anh Dieuhuynh cũng đã có đôi dòng về nhà thơ và tác phẩm Màu Tím Hoa Sim.
Giờ đây trong phòng Văn Nghệ Văn Gừng của quán,để thương tiếc người thi sĩ Hữu Loan,chủ quán xin mời các vị nghe lại tác phẩm Màu Tím Hoa Sim qua sự cảm nhận của các nhạc sĩ.xem như một nén hương lòng kính dâng lên ông.
Có nhiều nhạc sĩ đã phổ nhạc thi phẩm nầy,nhưng thành công hơn hết vẫn là ca khúc"Áo Anh Sứt Chỉ Đường Tà"của nhạc sĩ Phạm Duy và ca khúc "Những Đồi Hoa Sim" của nhạc sĩ Dzũng Chinh.
Xin mời quý khách cùng thưởng thức.

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 HuuLoan
Nhà thơ Hữu Loan

NHỮNG ĐỒI HOA SIM.
Dzũng Chinh phổ theo ý thơ của Hữu Loan
Thanh Tuyền trình bày.




ÁO ANH SỨT CHỈ ĐƯỜNG TÀ.
Thơ Hữu Loan-Phạm Duy phổ nhạc.
Thái Thanh Trình bày.



huynhminhthanh
Members

Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty Nhà thơ Hữu Loan nói về bài thơ Màu Tím Hoa Sim

Bài gửi by Friend 20/3/2010, 08:41

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, hồi nhỏ không có cơ may cắp sách đến trường như bọn trẻ cùng trang lứa,chỉ được cha dạy cho dăm chữ bữa có bữa không ở nhà . Cha tôi tuy là tá điền nhưng tư chất lại thông minh hơn người. Lên trung học, theo ban thành chung, tôi cũng học tại Thanh Hóa,không có tiền ra Huế hoặc Hà Nội học . Đến năm 1938 , lúc đó cũng đã 22 tuổi,tôi ra Hà Nội thi tú tài, để chứng tỏ rằng con nhà nghèo cũng thi đỗ đạt như ai. Tuyệt nhiên tôi không có ý định dấn thân vào chốân quan trường. Ai cũng biết thi tú tài thời Pháp rất khó khăn .Số người đậu trong kỳ thi đó rất hiếm,hiếm đến nỗi 5-6 chục năm sau những người cùng thời còn nhớ tên những người đậu khóa ấy , trong đó có Nguyễn Đình Thi , Hồ Trọng Gin, Trịnh văn Xuấn , Đỗ Thiện và ...Tôi - Nguyễn Hữu Loan.
Với mảnh tú tài Tây trong tay, tôi rời quê nhà lên Thanh Hóa để dạy học. Nhãn mác con nhà nghèo học giỏi của tôi được bà tham Kỳ chú ý, mời về nhà dạy cho hai cậu con trai. Tên thật của bà tham Kỳ là Đái thị Ngọc Chất,bà là vợ của của ông Lê Đỗ Kỳ , tổng thanh tra canh nông Đông Dương, sau này đắc cử dân biểu quốc hội khóa đầu tiên . Ở Thanh Hóa, Bà tham Kỳ có một cửa hàng bán vải và sách báo, tôi thường ghé lại xem và mua sách, nhờ vậy mới được bà để mắt tới.
Bà tham Kỳ là một người hiền lành, tốt bụng, đối xử với tôi rất tốt, coi tôi chẳng khác như người nhà .Nhớ ngày đầu tiên tôi khoác áo gia sư, bà gọi mãi đứa con gái - lúc đó mới 8 tuổi- mới chịu lỏn lẻn bước ra khoanh
tay, miệng lí nhí: ' Em chào thầy ạ'Chào xong, cô bé bất ngờ mở to đôi mắt nhìn thẳng vào tôi. Đôi mắt to, đen láy, tròn xoe như có ánh chớp ấy đã hằng sâu vào tâm trí tôi, theo tôi suốt cả cuộc đời. Thế là tôi dạy em đọc, dạy viết. Tên em là Lê Đỗ Thị Ninh, cha làm thanh tra nông lâm ở Sài Gòn nên sinh em trong ấy,quen gọi mẹ bằng má. Em thật thông minh, dạy đâu hiểu ấy nhưng ít nói và mỗi khi mở miệng thì cứ y như một 'bà cụ non'. Đặc biệt em chăm sóc tôi hằng ngày một cách kín đáo: em đặt vào góc mâm cơm chỗ tôi ngồi ăn cơm lúc thì vài quả ớt đỏ au, lúc thì quả chanh mọng nước em vừa hái ở vườn; những buổi trưa hè, nhằm lúc tôi ngủ trưa, em lén lấy áo sơ mi trắng tôi treo ở góc nhà mang ra giếng giặt ...
Có lần tôi kể chuyện ' bà cụ non' ít nói cho hai người anh của em Ninh nghe, không ngờ chuyện đến tai em,thế là em giận! Suốt một tuần liền em nằm lì trong buồn trong, không chịu học hành... Một hôm, bà tham Kỳ dẫn tôi vào phòng nơi em đang nằm thiếp đi. Hôm ấy tôi đã nói gì, tôi không nhớ nữa, chỉ nhớ là tôi đã nói rất nhiều, đã kể chuyện em nghe, rồi tôi đọc thơ...Trưa hôm ấy, em ngồi dậy ăn một bát to cháo gà và bước ra khỏi căn buồng.Chiều hôm sau, em nằng nặc đòi tôi đưa lên khu rừng thông. Cả nhà không ai đồng ý: ' mới ốm dậy còn yếu lắm, không đi được đâu' Em không chịu nhất định đòi đi cho bằng được. Sợ em lại dỗi nên tôi đánh bạo xin phép ông bà tham Kỳ đưa em lên núi chơi .....
Xe kéo chừng một giờ mới tới được chân đồi. Em leo đồi nhanh như một con sóc, tôi đuổi theo muốn đứt hơi. Lên đến đỉnh đồi, em ngồi xuống và bảo tôi ngồi xuống bên em.Chúng tôi ngồi thế một hồi lâu, chẳng nói gì.Bất chợt em nhìn tôi, rồi ngước mắt nhìn ra tận chân trời, không biết lúc đó em nghĩ gì. bất chợt em hỏi tôi:
-Thầy có thích ăn sim không ?
Tôi nhìn xuống sườn đồi: tím ngắt một màu sim. Em đứng lên đi xuốn sườn đồi, còn tôi vì mệt qúa nên nằm thiếp đi trên thảm cỏ... Khi tôi tỉnh dậy, em đã ngồi bên tôi với chiếc nón đầy ắp sim. Những qủa sim đen láy
chín mọng.
-Thầy ăn đi.
Tôi cầm quả sim từ tay em đưa lên miệng trầm trồ: “Ngọt qúa.”
Như đã nói, tôi sinh ra trong một gia đình nông dân, qủa sim đối với chẳng lạ lẫm gì, nhưng thú thật tôi chưa bao giờ ăn những qủa sim ngọt đến thế!
Cứ thế, chúng tôi ăn hết qủa này đến qủa khác.Tôi nhìn em,em cười. hai hàm răng em đỏ tím, đôi môi em cũng đỏ tím, hai bên má thì... tím đỏ một màu sim. Tôi cười phá lên, em cũng cười theo!
Cuối mùa đông năm ấy, bất chấp những lời can ngăn, hứa hẹn can thiệp của ông bà tham Kỳ, tôi lên đường theo kháng chiến. Hôm tiễn tôi, em theo mãi ra tận đầu làng và lặng lẽ đứng nhìn theo. Tôi đi lên tới bờ đê, nhìn xuống đầu làng ,em vẫn đứng đó nhỏ bé và mong manh. Em giơ bàn tay nhỏ xíu như chiếc lá sim ra vẫy tôi. Tôi vẫy trả và lầm lũi đi...Tôi quay đầu nhìn lại...em vẫn đứng yên đó ...Tôi lại đi và nhìn lại đến khi không còn nhìn thấy em nữa...
Những năm tháng ở chiến khu, thỉnh thoảng tôi vẫn được tin tức từ quê lên, cho biết em vẫn khỏe và đã khôn lớn. Sau này, nghe bạn bè kể lại, khi em mới 15 tuổi đã có nhiều chàng trai đên ngỏ lời cầu hôn nhưng em cứ trốn trong buồng, không chịu ra tiếp ai bao giờ ....
Chín năm sau, tôi trở lại nhà, về Nông Cống tìm em. Hôm gặp em ở đầu làng, tôi hỏi em , hỏi rất nhiều, nhưng em không nói gì, chỉ bẽn lẽn lắc hoặc gật đầu. Em giờ đây không còn là cô học trò Ninh bướng bỉnh nữa rồi.Em đã gần 17 tuổi, đã là một cô gái xinh đẹp...
Yêu nhau lắm nhưng tôi vẫn lo sơ,ï vì hai gia đình không môn đăng hộ đối một chút nào. Mãi sau này mới biết việc hợp hôn của chúng tôi thành công là do bố mẹ em ngấm ngầm'soạn kịch bản'.
Một tuần sau đó, chúng tôi kết hôn. Tôi bàn việc may áo cưới thì em gạt đi, không đòi may áo cưới trong ngày hợp hôn, bảo rằng là:'yêu nhau,thương nhau cốt là cái tâm và cái tình bền chặt là hơn cả'. Tôi cao ráo, học giỏi, Làm thơ hay...lại đẹp trai nên em thường gọi đùa là anh chồng độc đáo.
Đám cưới được tổ chức ở ấp Thị Long,huyện Nông Công, tỉnh Thanh Hóa của gia đình em, nơi ông Lê Đỗ Kỳ có hàng trăm mẫu ruộng. Đám cưới rất đơn sơ, nhưng khỏi nói , hai chúng tôi hạnh phúc hơn bao giờ hết!
Hai tuần phép của tôi trôi qua thật nhanh, tôi phải tức tốc lên đường hành quân, theo sư đoàn 304, làm chủ bút tờ Chiến Sĩ. Hôm tiễn tôi lên đường, Em vẫn đứng ở đầu làng, nơi chín năm trước em đã đứng. Chỉ giờ em
không còn cô bé Ninh nữa, mà là người bạn đời yêu qúy của tôi. Tôi bước đi, rồi quay đầu nhìn lại...Nếu như chín năm về trước, nhìn lại chỉ thấy một nỗi buồn man mát thì lần này, tôi thật sự đau buồn. Đôi chân tôi như muốn khuỵu xuống.
Ba tháng sau, tôi nhận được tin dữ: vợ tôi qua đời! Em chết thật thảm thương: Hôm đó là ngày 25 tháng 5 âm lịch năm 1948, em đưa quần áo ra giặt ngoài sông Chuồn( thuộc ấp Thị Long, Nông Cống), vì muốn chụp lại tấm áo bị nước cuốn trôi đi nên trượt chân chết đuối! Con nước lớn đã cuốn em vào lòng nó, cướp đi của tôi người bạn lòng tri kỷ, để lại tôi nỗi đau không gì bù đắp nổi. Nỗi đau ấy, gần 60 năm qua, vẫn nằm sau thẳm trong trái tim tôi .
Tôi phải giấu kính nỗi đau trong lòng, không được cho đồng đội biết để tránh ảnh hưởng đến tinh thần chiến đấu của họ. Tôi như một cái xác không hồn... Dường như càng kèm nén thì nỗi đau càng dữ dội hơn. May sao, sau đó có đợt chỉnh huấn, cấp trên bảo ai có tâm sự gì cứ nói ra, nói cho hết. Chỉ chờ có thế, cơn đau trong lòng tôi được bung ra. Khi ấy chúng tôi đang đóng quân ở Nghệ An, Tôi ngồi lặng đi ở đầu làng, hai mắt tôi đẫm nước, tôi lấy bút ra ghi chép. Chẳng cần phải suy nghĩ gì, những câu những chữ mộc mạc cứ trào
ra:

Nhà nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng có em chưa biết nói
Khi tóc nàng đang xanh ...
...Tôi về không gặp nàng....


Về viếng mộ nàng, tôi dùng chiếc bình hoa ngày cưới làm bình hương, viết lại bài thơ vào chiếc quạt giấy để lại cho người bạn ở Thanh Hóa..Anh bạn này đã chép lại và truyền tay nhau trong suốt những năm chiến tranh. Đó là bài thơ Màu Tím Hoa Sim.

Đến đây, chắc bạn biết tôi là Hữu Loan, Nguyễn Hữu Loan,sinh ngày 2-4-1916 hiện tại đang 'ở nhà trông vườn' ở làng Nguyên Hoàn - nơi tôi gọi là chỗ 'quê đẻ của tôi đấy' thuộc xã Mai Lĩnh, huyện Nga Sơn tỉnh Thanh Hóa.
Em Ninh rất ưa mặc áo màu tím hoa sim. Lạ thay, nơi em bị nước cuốn trôi dưới chân núi Nưa cũng thường nở đầy những bông hoa sim tím. Cho nên tôi viết mới nổi những câu :

Chiều hành quân, qua những đồi sim
Những đồi sim, những đồi hoa sim
Những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim, tím cả chiều hoang biền biệt
Và chiều hoang tím có chiều hoang biếc
Chiều hoang tim tím thêm màu da diết.


Mất nàng, mất tất cả, tôi chán đời, chán kháng chiến, bỏ đồng đội, từ giã văn đàn về quê làm ruộng....

Hữu Loan.

Friend
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty Chuyện Hoa Sim (Hữu Loan-Anh Bằng)

Bài gửi by Friend 23/3/2010, 11:20


Friend
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty Đến Đây Là Chỗ Rẽ Lòng

Bài gửi by huynhminhthanh 1/4/2010, 14:24

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Ngarelong

Tình đã không trọn vẹn
Ngỡ ngàng câu hẹn thủy chung
H. L. T.


Nhà anh, nhà em
Cách hai đoạn dường dài
Tuy xa mà gần,
Tuy gần mà xa,
Rồi còn xa mấy nữa
Khi em đi lấy chồng!


Một chiều thu úa lá,
Một con đò sang sông,
Một cõi lòng băng giá,
Một thoáng buồn mênh mông...

Anh nhìn em ái ngại:
Ngày kia em lấy chồng,
Không thiên sơn vạn hải,
Mà xa nhau muôn trùng,
Mà xa nhau mãi mãi
(Trong thương nhớ vô cùng).
Bao giờ mình gặp lại,
- Hoạ hoằn trong cõi mông lung...
Tình đã không trọn vẹn,
Ngỡ ngàng
Câu hẹn thủy chung.

Anh đến mừng em trong tiệc cưới,
Ra về, men rượu ngấm buồng tim;
Gió khuya lạnh mấy hồn đơn lẻ,
Một ánh sao rơi chìm trong đêm...

Đường về nhà anh
Cách hai đoạn đường dài,
Tuy gần mà xa,
Từ nay xa mấy nữa
Khi em đã có chồng!

Dù tình còn đậm đà,
Dù lòng còn thiết tha,
Dù buồn trong cách biệt,
Thôi em! đừng nhớ chuyện trăng hoa...

Mười năm...
Hương lửa mặn nồng,
Mười năm hạnh phúc bên chồng, bên con;
Tình xưa chừng đã theo ngày tháng
Đã cũ-càng rồi trong héo hon...


Con anh và con em
Mai sau khi chúng lớn
Cùng vui đùa nô giỡn
Cùng học chung một trường,
Đón đưa hai kẻ chung đường,
Đừng chào nhau nhé, như tuồng không quen...
Kẻo chồng em lại trách ghen,
Vợ anh lầm tưởng, thêm ren rối đời!

Gặp nhau, nhìn lại, đủ rồi,
Mà nghe xao xuyến bồi hồi...
Cố nhân!

Hà Liên Tử



Nhà Anh-Nhà Em

Anh Sơn phổ từ thơ Hà Liên Tử
Như Quỳnh & Mạnh Đình trình bày.

huynhminhthanh
Members

Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty Hoa Học Trò - Nhất Tuấn.

Bài gửi by huynhminhthanh 7/4/2010, 11:07

Những cây phượng trong thành phố đã bắt đầu nở hoa.Ngày xưa,ngồi trong lớp nhìn chếch ra gần cổng trường,ở đó có một cây phượng nhỏ khi hè đến cũng không lỗi hẹn,trổ những đoá hoa đầu đẹp đến nao lòng!Bây giờ còn nhớ hay không!?

Thi sĩ Nhất Tuấn gọi đó là "Hoa học trò"và đã làm một bài thơ rất hay về nó!

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 P1000399-s

Hoa Học Trò
"Nàng rằng hoa rụng mình ơi !
Nhặt cho đầy giỏ rồi chơi vợ chồng"
Nguyễn Tố


Bây giờ còn nhớ hay không
Ngày xưa hè đến phượng hồng nở hoa
Ngây thơ em rủ anh ra
Bảo mình nhặt phượng về nhà chơi chung.

Bây giờ còn nhớ hay không
Anh đem cánh phượng bôi hồng má em
- "Để cho em đẹp như Tiên !"
Em không chịu, sợ phải lên trên trời

- "Lên trời hai đứa đôi nơi
Thôi em chỉ muốn là người trần gian"
Hôm nay phượng nở huy hoàng
Nhưng từ hai đứa lỡ làng duyên nhau

Rưng rưng phượng đỏ trên đầu
Tìm em, anh biết tìm đâu bây giờ
Bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa
Gửi vào đây một bài thơ cuối cùng

Bây giờ còn nhớ hay không
Đến người em nhận làm chồng ? Mà thôi..

NHẤT TUẤN.

Nhạc sĩ Anh Bằng đã phổ nhạc bài thơ nầy với tựa cùng tên.
Mời quý khách nghe ca khúc trên qua giọng hát của Duy Quang & Ngọc Lan.


huynhminhthanh
Members

Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty Chiếc Nhẫn Cỏ

Bài gửi by huynhminhthanh 10/4/2010, 06:21

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Aodai189
CHIẾC NHẪN CỎ
Tặng K.A. bạn tôi

Chiếc nhẫn được tết từ những sợi cỏ mảnh mai ngắt ở ven hồ.
Khi người con trai lồng chiếc nhẫn vào ngón tay cô gái, nó vẫn còn phảng phất hương cỏ và xanh nguyên.
Mặt trời đỏ ối lẩn sau những tàu lá sen xanh thẫm.
Những tia nắng cuối cùng rớt xuống mặt hồ.
Trong buổi hoàng hôn đó, chiếc nhẫn cỏ thay cho một lời tỏ tình.

Nhiều năm đã trôi qua kể từ buổi ấy.
Người con trai giờ đã rất xa.
Anh không biết rằng ngày anh ra đi, người bạn gái của anh đã khóc ướt đẫm những trang giáo trình mỗi giờ lên lớp.
Lau nước mắt cho cô là cô bạn thân cùng lớp.
Ngày ra trường,hai người bạn gái tự mua hoa tặng nhau rồi chở nhau đến bên bờ hồ nhìn mặt trời lặn.
Một thời sinh viên trong trẻo đã qua đi, mang theo cả mối tình đầu tha thiết.
Ở nơi nào đó, anh có ngắm hoàng hôn mỗi buổi chiều?

Thành phố mỗi ngày thêm ồn ào và chật chội.
Hồ sen giờ đông người qua lại.
Xe gắn máy nối đuôi nhau phóng bụi mờ.
Những buổi chiều yên ả trở nên khan hiếm. Không gian cứ thu hẹp lại dần.
Nhà cửa bắt đầu mọc lên.
Quanh hồ, đất đá, cát sỏi, gạch vụn vương vãi.
Có những bàn chân người xéo nát lên đám cỏ mịn màn thuở trước.
Nhìn vào mắt bạn gái thấy nỗi buồn không thể gọi tên.
Chỉ có ánh hoàng hôn phản chiếu trong đó là giống màu hoàng hôn năm xưa.

Mùa lại mùa, sen chỉ nở thưa thớt.
Bỗng sợ ngày nào đó hồ sen chẳng còn.
Khi ấy muốn tìm về quá khứ, chỉ thấy nhà hàng, khách sạn san sát mời chào!
Cỏ muôn đời vẫn lan man như thế.
Xanh đến vô tư và im lặng đến khiêm nhường.
Thấp như lá cỏ là vậy, rất thơ và cũng rất đời.
Bây giờ yêu nhau chẳng có ai tặng cỏ.
Nghe khùng điên và phù phiếm quá rồi!
Chuyện xưa chỉ còn là kỷ niệm; bạn gái hiểu cùng nhau thôi.
Rồi một mai cô gái lên xe hoa.
Ngón tay lồng vào nhẫn cưới.
Qua cầu ngoảnh đầu nhìn lại.
Trong trang sách học trò, chiếc nhẫn cỏ dần khô ....

Lưu Thu Hương


huynhminhthanh
Members

Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty TỐNG BIỆT HÀNH

Bài gửi by huynhminhthanh 17/4/2010, 16:30

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 3087

Đưa người, ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thắm, không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong ?

Đưa người ta chỉ đưa người ấy
Một giã gia đình một dửng dưng...
-Li khách! Li khách! Con đường nhỏ
Chí nhớn chưa về bàn tay không

Thì không bao giờ nói trở lại!
Ba năm mẹ già cũng đừng mong!

Ta biết người buồn chiều hôm trước
Bây giờ mùa hạ sen nở nốt
Một chị, hai chị cũng như sen
Khuyên nốt em trai dòng lệ sót

Ta biết người buồn sáng hôm nay:
Giời chưa mùa thu, tươi lắm thay
Em nhỏ ngây thơ đôi mắt biếc
Gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay...

Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
Mẹ thà coi như chiếc lá bay
Chị thà coi như là hạt bụi
Em thà coi như hơi rượu say...

Thâm Tâm
(1940)



Trầm Tử Thiêng phổ nhạc - Khánh Ly trình bày

huynhminhthanh
Members

Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty BUỒN NHƯ - Tạ Ký

Bài gửi by huynhminhthanh 27/4/2010, 06:53



Chung quanh nhạc phẩm Buồn của Y Vân
Lê Dinh


Nhà thơ Lê Phụng Thiên có gửi đến Nghệ Thuật một lá thư cho biết nhạc phẩm «Buồn» của Y Vân là do Y Vân phổ bài thơ có tựa là «Buồn như»trong Tuyển tập thơ «Sầu ở lại» của nhà thơ Tạ Ký. Nhạc phẩm «Buồn» của cố nhạc sĩ Y Vân do tác giả viết năm 1980. (Xem thủ bút ca khúc Buồn của Y Vân kèmtheo). Trong bản chép tay này, Y Vân không có ghi phổ từ bài thơ «Buồn như» của Tạ Ký hay «Ýthơ của Tạ Ký».

Trong phạm vi sáng tác ca khúc, nếu chúng ta lấy nguyên văn - hoặc gần như nguyên văn một bài thơ nào đó - chúng ta ghi «Phổ từ bài thơ nào của nhà thơ nào» hoặc nếu ta chỉ lấy ý thơ thôi mà không lấy nguyên văn bài thơ, thì chúng ta ghi «Ý thơ của...»

Trong suốt 32 trường canh của ca khúc «Buồn» với 86 chữ của phần lời, chúng ta thấy Y Vân có lấy nguyên văn 5 chữ «Buồn như ly rượu đầy»(Câu thứ 3 của bài thơ) để làm câu đầu của ca khúc «Buồn», và nguyên văn 5 chữ «Buồn như ly rượu cạn» và 5 chữ «Không còn rượu cho say» để làm lời ca cho từ trường canh thứ 5 đến trường canh thứ 8 (sửa chữ «cho» thành chữ «để» - «cho say» thành «để say»):

«Buồn như ly rượu đầy
Không có ai cùng cạn
Buồn như ly rượu cạn
Không còn rượu để say...»

Từ trường canh thứ 9 đến trường canh thứ 16, lời không giống bài thơ, chỉ có ý là có hơi hám của bài thơ:

«Buồn như trong một ngày
Hai đứa không gặp mặt
Buồn như khi gặp mặt
Không còn chuyện để vui».

Riêng đoạn giữa, từ trường canh thứ 17 đến trường canh 24 với lời ca:

«Đôi ta như bước lên đỉnh sầu
Vì đời lên cao ngất thương đau
Bao lâu ân ái chưa được nhiều
Toàn là cay đắng giết thương yêu»

thì không hoàn toàn dính dáng gì đến bài «Buồn như».

Và 4 trường canh chót với lời ca:

«Tình đôi ta thật buồn
Như lứa hoa nở muộn
Tình yêu không trọn vẹn
Buồn mỗi ngày buồn hơn»

thì cũng hoàn toàn khác hẳn với bài thơ.

Về ca khúc «Buồn» của nhạc sĩ quá cố Y Vân, nếu tác giả cẩn thận ghi thêm «Ý thơ của Tạ Ký» thì là một điều phải và đúng thì không có gì để nói. Theo tôi, có nhiều nhạc sĩ sáng tác, tình cờ đọc đâu đó một bài thơ có ý lạ, giữ trong đầu ý hay và lạ đó để rồi sáng tác một ca khúc dựa vào ý thơ đã thoáng qua trong đầu nhờ nội dung bài thơ đã đọc mà chắc chắn rằng họ không còn nhớ nguyên văn bài thơ, cùng tên bài thơ và cả tên tác giả. Ca khúc «Buồn» của Y Vân nằm trong trường hợp này và sự việc tương tự đã xảy ra không ít trong giới sáng tác ca khúc. Ngoài ra, chúng ta cũng nên biết rằng Y Vân là một nhạc sĩ có tài, sáng tác rất nhanh, bàn luận với anh tối hôm trước về một đề tài nào đó, sáng hôm sau Y Vân có ngay một sáng tác mới để trình làng và rất hay. Đó là trường hợp của những bài như «Anh về thủ đô», «Người bạn 10 năm qua». «Hát lên nào» v.v... Hoàn thành xong một ca khúc với cả phần nhạc và lời trong vài chục phút, ghi vội lên góc giấy tên tác giả để kịp đưa cho ca sĩ thu thanh, đó là Y Vân và bởi vậy chuyện «khiếm xác» thế nào cũng dễ dàng xảy ra.

Dưới đây là bài thơ «Buồn như» của Tạ Ký và nhạc phẩm «Buồn» của Y Vân, do chính tác giả chép tay:

Buồn như


Buồn như ly rượu cạn,
Không còn rượu cho say
Buồn như ly rượu đầy,
Không còn một người bạn.

Buồn như đêm khuya vắng,
Qua cửa sổ trông trăng.
Buồn như em nói rằng:
Nhớ anh từng đêm trăng.

Buồn như yêu không được,
Dù người yêu có thừa.
Buồn như mối tình xưa,
Chỉ còn dòng lưu-bút.

Buồn như buồn như thế,
Buồn như một kiếp người.
Đây cõi lòng quạnh-quẽ
Buồn như đóa hoa rơi.

Tạ Ký

(Tặng Tôn Thất Trung Nghĩa)

Nguồn: Dactrung

huynhminhthanh
Members

Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty HÔN NHAU LẦN CUỐI

Bài gửi by tieusontrangsi 11/5/2010, 00:21

Vừa ở chổ ông bạn già nghe "Một Lần Cuối" của Hoàng Thi Thơ đầu óc còn lãng bãng tiếng hát biệt ly của đôi tình nhân.Phạm tui chợt nhớ Nguyễn Bính cũng có bài thơ Hôn Nhau Lần Cuối ngày trước nhạc sĩ Văn Phụng,nhạc sĩ Y Vân phổ nhạc rất hay,nên ghé lại chổ nầy giới thiệu cùng quý khách!

HÔN NHAU LẦN CUỐI
Nguyễn Bính.

Cầm tay, anh khẽ nói :
Khóc lóc mà làm chi ?
Hôn nhau một lần cuối,
Em về đi, anh đi.

Rồi một, hai, ba, năm
Danh thành, anh trở lại.
Với em, anh chăn tằm,
Với em, anh dệt vải.

Ta sẽ là vợ chồng,
Sẽ yêu nhau mãi mãi.
Sẽ se sợi chỉ hồng,
Sẽ hát câu ân-ái.

Anh và em sẽ sống,
Trong một mái nhà tranh.
Lấy trúc thưa làm cổng,
Lấy tơ liễu làm mành.

Nghe lời anh, em hỡi !
Khóc lóc mà làm chi ?
Hôn nhau một lần cuối,
Em về đi, anh đi ...

Hôn Nhau Lần Cuối
Nhạc: Văn Phụng

Một Lần Cuối
Nhạc: Y Vân
tieusontrangsi
tieusontrangsi
Members

Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty Re: Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG

Bài gửi by hoaphongteen 11/5/2010, 21:06

Bảy có bài thơ đang viết"DANG... DỞ" định phổ nhạc xong mới cập nhật vô đây,nhưng sợ mấy huynh chuyển tông sớm đành nhào vô rồi tính sau.Nếu mấy huynh phổ nhạc luôn giúp Bảy thì quá tốt.


"DANG"...dở...
Tôi chia tay em vào một ngày,
trong những ngày Trường đón chào năm học mới.
Thương cảm nhìn tôi em nói lời quyến luyến,
Ở lại đi anh bỏ sách vở sao đành.
Tôi đọc trong mắt em một tình cảm chân thành,làm ấm hồn trai,
vương vấn tình ai,man mác một niềm yêu.

Tôi gặp lại em vào một chiều,trong những chiều em tan giờ đứng lớp
Tiếc nuối tình xưa,nhưng vẫn chưa nói điều thầm kín,
Sóng bước bên nhau,đường ngắn làm sao, Bà chiểu đến Hàng xanh,
Em bước lên xe với dáng diệu không đành,
Ray rứt hồn trai,thương quá tình ai,phải chăng tôi là kẻ bạc tình.

Tôi lại xa em vào một ngày,
trong những ngày chiến trang tràn trên nước bạn (Campuchia),
Không có buổi tiễn đưa,không một lời từ giả,
Bao nẻo yêu thương....Thôi ! xin gởi lại bạn bè.
Khi chiến sự tàn,tôi tìm gặp lại em,
Vui hiện tại,ai sẽ buồn thương cho dĩ vãng.
Chúc đôi bạn,dường tương lai tươi sáng,
Lời chúc muộn màng ! Nhưng sẳn có đã từ lâu.

Một chuyện tình...Có ai biết ?!!...Bởi gì đâu ?
Một chuyện tình...Phải bỏ dở !....Tại vì sao ?
hoaphongteen
hoaphongteen
Members

Tổng số bài gửi : 126
Age : 67
Reputation : 0
Registration date : 26/03/2010

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty CHÂN QUÊ - Nguyễn Bính

Bài gửi by tieusontrangsi 12/5/2010, 16:15

Hehe!Chắc là anh Bảy phổ nhạc luôn thì hay nhất,chứ chờ mấy ông nhạc sĩ nhà mình thì lâu lắm,rồi lại còn chuyện tiền bản quyền nữa!Anh làm luôn một cục rồi mua đồ nhậu vào quán lai rai chơi Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Icon_lol Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Icon_lol Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Icon_lol !

Đang mơ màng về nụ hôn cuối của Nguyễn Bính,hình ảnh của người thiếu nữ ngày nào trong thơ của ông mới đẹp làm sao!

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Thieunu07

Ấy vậy cho nên,khi nàng lên tỉnh trở về ông hốt hoãng khi nhìn thấy nét chân quê ngày xưa biến mất,ông than thở như sau:

Hôm qua em đi tỉnh về
Đợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!
Nào đâu cái yếm lụa sồi?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
Nào đâu cái áo tứ thân?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
Nói ra sợ mất lòng em
Van em, em hãy giữ nguyên quê mùa
Như hôm em đi lễ chùa
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh
Hoa chanh nở giữa vườn chanh
Thày u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều

tieusontrangsi
tieusontrangsi
Members

Tổng số bài gửi : 176
Age : 70
Reputation : 0
Registration date : 07/09/2008

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty HOA RỤNG VEN SÔNG

Bài gửi by huynhminhthanh 29/10/2010, 18:15

Lâu lắm mới quay lại đây,ngồi lại một chút nghe mấy khúc hát phổ từ thơ,chợt nhớ đến mấy bài thơ của Lưu Trọng Lư khi post vài viết trong mục khác nói về mùa Đông!Bài thơ dưới đây có tựa là Còn Chi Nữa đã được Phạm Duy phổ thành ca khúc Hoa Rụng Ven Sông mời các bạn cùng thưởng thức!

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 75177151-173842_batam1

Còn chi nữa

Giờ đây hoa hoang dại
Bên sông rụng tơi bời
Đã qua rồi cơn mộng,
Đừng vỗ nữa, tình ơi!
Lòng anh đã rời rụng
Trên sông ngày tàn rơi.
Tình anh đà xế bóng,
Còn chi nữa, em ơi ?
Còn đâu ánh trăng vàng
Mơ trên làn tóc rối ?
Chân nâng trên đường sỏi,
Sương lá đổ rộn ràng.
Trăng nội vẫn mơ màng
Trên những vòng tóc rối ?
Đêm ấy xuân vừa sang
Em vừa hai mươi tuổi
Còn đâu những giờ nhung lụa:
Mộng trùm trên bông
Tình ấp trong gối
Rượu tân hôn không uống cũng say nồng ?
Còn đâu mùi cỏ lạ
Ướp trong mớ tóc mây ?
Một chút tình thơ ngây
Không còn trên đôi má.


Lưu Trọng Lư
(Tiếng thu - 1939)





huynhminhthanh
Members

Tổng số bài gửi : 918
Age : 69
Reputation : -1
Registration date : 26/02/2008

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty Ôn lại chuyện cũ.

Bài gửi by ledung_th 28/8/2011, 19:31

Ôi! Phòng văn nghệ văn gừng - QTG với hơn 1300 người ghé mắt, sao không khơi dậy mà để nó nằm yên lâu quá vậy Anh Chị em ới ời!
Lê Dũng - 75CN

ledung_th
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 173
Age : 64
Reputation : 0
Registration date : 01/10/2010

Về Đầu Trang Go down

Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG - Page 2 Empty Re: Phòng Văn Nghệ Văn Gừng - QTG

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết